Hôm nay, mẹ tôi nấu vài món ngon, để cả nhà một bữa ăn ấm cúng. Vợ chồng tôi cũng gửi vài món quà đến cho vài người bạn, như là an ủi tinh thần một năm qua.
Một năm đầy thách thức đã khép lại (Ảnh minh họa) |
Tôi không tin vào tam tai, hạn tuổi… nhưng má chồng tôi tin lắm. Năm nào bà cũng cúng bái cẩn thận. Bà bảo rằng làm vậy hạn chế được tai ương.
Chồng tôi biết má mê tín, nhưng anh không can thiệp. Người lớn họ không có nhiều sức khỏe, cũng không có nhiều tiền bạc. Thứ mà họ có thể dành cho con cái một cách vô giá chính là cầu cho chúng sự bình an. Họ như một lá chắn “tâm linh” để con cháu dựa vào.
Suốt năm qua, chồng tôi làm ăn bết bát. Tình hình chung ở đâu cũng khó khăn. Nhưng với má, đó chính là do “thằng bé năm nay không được tuổi”.
Hồi tháng 8, chồng tôi bị tai nạn gãy xương ngón tay. Tới tháng 10, anh làm mất một khoản tiền lớn. Rồi mới đây, công việc cũng không trôi chảy do tình hình hàng hóa cuối năm. Mỗi lần như thế, má chồng tôi rất xót, nhưng bà cũng mừng vì con vẫn bình an. Bởi theo bà, nếu không có những ngày “dựa vào tâm linh” thì còn khổ ải hơn.
Bạn tôi, trong một buổi cà phê tán gẫu đã chia sẻ rằng cô ấy sẽ ly hôn. Tôi ngạc nhiên bởi cô ấy chưa bao giờ nói mình không hạnh phúc. Ai cũng tưởng cô ấy có mái ấm vẹn toàn, một người chồng có tài, 2 đứa con xinh xắn. Thế mà có ai ngờ, suốt năm qua, cô ấy một mình gồng gánh, sống ly thân. Giờ giải quyết xong vấn đề ly hôn, cô ấy sẽ khỏe. Tôi nhìn đôi mắt buồn hanh hao của người bạn thân mình mà tự hỏi: Một năm qua thật sự đã tệ với cô ấy đến thế nào?
Má tôi tin rằng những điều bà cầu nguyện sẽ đem lại phước lành cho con cháu (Ảnh minh họa) |
Nhiều người quanh tôi đã đi qua những tháng ngày 2022 đầy tổn thương, mệt mỏi và nặng nề. Có người vừa thất nghiệp, chưa biết làm gì, đi đâu. Có người vừa trải qua nỗi đau phá sản, có người sắp tết rồi, vẫn chán chường, áp lực vì mấy khoản nợ bủa vây…
Rất nhiều người trong chúng tôi đã trải qua những điều tồi tệ. Nhưng khi ngồi xuống với nhau, chúng tôi biết mình vẫn yêu cuộc sống này tha thiết. Như cách bạn tôi ban sáng còn ngồi ôm đầu khóc thì buổi chiều đã phải đứng dậy mà đi đón con thơ. Như sếp tôi dù năm qua chẳng có gì khả quan thì cuối năm vẫn hào phóng mời anh em đi ăn giải tỏa. Như cách chồng tôi dù bị giập tơi tả vì những điều không như ý, thì khi về nhà vẫn có mẹ luôn cầu bình an, có vợ con là chỗ dựa.
Chúng tôi vẫn nhen nhóm niềm hi vọng rằng sang năm sẽ sáng sủa. Chẳng ai đi qua một năm toàn niềm vui, hạnh phúc. 365 ngày trong năm, xen vào đó là rất nhiều những vui buồn, giận dữ, hân hoan, là khóc cười, là chua cay, ngọt ngào và cả đắng đót.
Chúng tôi đã nhen nhóm niềm hi vọng rằng sang năm mọi thứ sẽ sáng sủa (Ảnh minh họa) |
Thật tự hào vì khó khăn nhiều thế mà ta vẫn vượt qua đó thôi. Như vết thương trên tay của chồng tôi giờ đã lành. Như bạn tôi cuối cùng cũng giành được quyền nuôi con như bạn muốn. Như sếp tôi, sau bữa ăn ngày cuối năm vẫn thấy anh em sát cánh đủ đầy. Như những người đang thất nghiệp, rồi thì tạm nghỉ ngơi, sang năm cùng làm lại. Chúng ta có một năm vất vả và cũng có cả một năm phía trước quá chừng hi vọng, nhiều dự định…
Hôm nay, mẹ tôi nấu vài món ngon, để cả nhà một bữa ăn ấm cúng. Vợ chồng tôi cũng gửi vài món quà đến cho vài người bạn, như là an ủi tinh thần một năm qua. Lũ trẻ nhà tôi đã thi xong học kỳ, đang tận hưởng những ngày thư thả ít ỏi. Con bé lớn còn nói: “Năm qua thật mệt, cũng may là tụi con có điểm tốt hết rồi”.
Đúng vậy, bài thi cuộc sống cũng thật sự rất mệt, nhưng mong mỗi chúng ta đều nhận điểm tốt. Và mong rằng như cách bọn trẻ đã kết thúc một học kỳ, ta có những ngày cuối năm thư thả, nghỉ ngơi ngắm trọn những gì ta đã trải qua, mong chờ một “học kỳ” mới để chiến đấu can trường.
V.Phương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/da-qua-mot-nam-vat-va-a1482069.html” name=””]