Thật khó để gọi một cuộc hôn nhân là ‘sống còn’ hay ‘đã viên mãn’. May mắn hay không chỉ người trong cuộc mới biết.
Hình ảnh minh họa – Shutterstock |
Xưởng may nhỏ xíu, chỉ có 10 công nhân nữ. Bà. Hảo là thợ chính, chuyên chuyển giao kỹ thuật cho 9 người còn lại. Kỹ thuật là khác nhau mỗi ngày, tùy thuộc vào sản phẩm. Nhưng có một “chiêu” mà Ms. Hào khí cứ thế trôi qua năm này qua năm khác cho thấy sự xuất sắc của Mr. Thắng là – chồng cô.
Bà. Hảo khen chồng không chán. Từ người thợ may mới vào xưởng ngày đầu cho đến người đã làm đồng nghiệp lâu năm, ai cũng biết Mr. Thắng là người gia trưởng nhưng rất trách nhiệm, vui vẻ nhưng… dễ thương, hơn vợ 10 tuổi nhưng khá “chảnh”. bé trai và bé gái.”
Trước đây, bà Hảo làm thu ngân cho một trung tâm giáo dục. Vì biết vợ có năng khiếu may vá nên anh đã “định hướng” cho cô học may. Theo anh, nghề may rất linh hoạt, khi còn trẻ có thể làm việc cho nhà máy, khi phải chăm sóc con cái, có thể may vá ở nhà, tự do và độc lập, không phụ thuộc vào thị trường lao động.
Mỗi khi kể câu chuyện này, chị Hảo luôn nhấn mạnh đến giai đoạn chị đấu tranh để giữ được công việc thu ngân để có quần, áo đi chơi với mọi người. Nhưng sự nhấn mạnh ấy chỉ để bù đắp cho khoảnh khắc “nàng nhận ra chồng khôn”.
“Nhờ làm thợ may mà tôi lo được cho 3 đứa con nhỏ, không bao giờ sợ mất việc, lúc bận thì lương thấp, khi con lớn tập trung vào công việc thì lương cao hơn, cứ thế thôi. Tôi làm chủ cuộc sống của mình.”
“Sự khôn ngoan” của ông Thắng còn được “thấy rõ” trong việc quyết định ăn Tết ở đâu, lo ngày giỗ hai bên thế nào, thậm chí cả việc nàng mặc gì đi tiệc tất niên ở nhà máy, cuộc hẹn. Cuộc nào nên đi, cuộc hẹn nào không cần… Nói chung mọi hành vi của chồng Hảo đều đã được xác định. Nhưng mỗi khi kể xong một quyết định nào đó của chồng, chị không quên kèm thêm: “Ảnh luôn đúng, không nghe là mất”.
Lạ lùng thay, ngay cả khi đang “giận chồng muốn nổ óc” và thóa mạ chồng hư, cô vẫn bị Mr. tòa nhà Thắng. Có lần chị nói trong nước mắt: “Tết năm nay con không về thăm mẹ được, anh Thắng nói sắp khủng hoảng kinh tế, thu nhập có thể giảm, cái gì không gấp lắm thì cắt để dành tiền. . bạc”.
Tết năm ngoái lẽ ra cô phải về thăm bố mẹ đẻ, nhưng anh lấy cớ ông bà già yếu nên ưu tiên cho gia đình, năm nay đến lượt mẹ anh đòi “để dành tiền”.
Quá uất ức, chị kể trăm bề thống trị của chồng và sự dung túng của mình đối với hôn nhân. Nhưng ai cũng biết, khi đã trút hết bực dọc và lấy lại thăng bằng cảm xúc, cô sẽ kết thúc buổi học bằng một lý lẽ muôn thuở: “Nhưng may là anh ấy sát sao, lo cho em từng việc nhỏ nên em không sao”. làm gì cũng không cần tính toán.”
Có lần cô bé 9 tuổi tình cờ nghe Hào khen chồng mình đã nói xanh rờn: “Con thấy Thắng độc đoán, gia trưởng, ích kỷ nhưng khôn ngoan. Nếu tôi là bạn, tôi sẽ ly hôn kể từ ngày anh ấy cho tôi làm thợ may”.
Bà. Mặt Hào tái mét. 8 chị em còn lại cũng choáng váng khi người chị thẳng tay giẫm lên lòng kiêu hãnh quá lớn của Hảo. Mọi người đều muốn nói điều gì đó để làm dịu tình hình. Nhưng… cô gái đó đã lọt vào tâm trí của mọi người nên không ai có thời gian để nghĩ ra lý do để cứu cô ấy.
Thật bất ngờ, bà Hảo bình tĩnh lại nói: “Đúng vậy, nếu tôi muốn ly hôn, tôi đã ly hôn ngàn lần”. Mọi người vẫn im lặng, cô nói tiếp: “Nhưng tôi không muốn ly hôn. Cuộc hôn nhân này cũng có thể gọi là “hạnh phúc” đến mức cô ấy muốn. Nếu người khác phải được tự do theo ý mình thì chắc họ không chấp nhận ông Thăng. Và cô ấy biết mình không thể giải quyết mọi việc như anh ấy, nên cô ấy đã chọn nghe lời anh ấy; Vì suy cho cùng nếu có rủi ro gì về tiền bạc hay sức khỏe thì đó cũng là trách nhiệm của bạn. Hơn nữa, độc đoán chỉ là cách làm việc của anh ấy, cũng là khuyết điểm của anh ấy, nhưng tâm anh ấy vẫn luôn muốn điều tốt nhất cho vợ con”.
Tất cả yên lặng. Cô gái 9X kia vẫn chưa dừng lại: “Em nói thế nghe được mà. Chỉ cần bạn biết mình cần gì, vì sao chọn nó; Nhưng bạn cứ nói rằng Mr. Thắng là hoàn hảo, tôi nghe những lời khó nghe.”
Hảo cười bẽn lẽn bảo sẽ không khen chồng nữa. Nhưng cố gắng tiết kiệm: “Nhưng anh ấy phải như vậy nên tôi khen ngợi anh ấy suốt”.
Hai chị em lại cười. Ai cũng chợt thấy cái tật “nghiện chồng” của Mễ Hào lúc này cũng dễ thương. Thật khó để gán cho một cuộc hôn nhân là nên hay nên “ly hôn”. vẫn là câu trả lời riêng, chỉ người trong cuộc mới biết.
Ngọc Hiền
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/gia-truong-nhung-cuc-chat-a1491522.html” name=””]