Chồng cô không bao giờ can thiệp vào việc nhà hay chăm sóc con cái. Ở một gia đình khác, người vợ có thể nuông chiều chồng và kiêng nể anh ta đến mức nào?
Tôi và chồng bằng tuổi, từng là bạn thuở nhỏ, lớn lên cùng nhau, cùng nhau trải qua tuổi trẻ rồi yêu nhau. Nửa năm sau khi ra trường, chúng tôi về chung một nhà. Anh tốt bụng, ân cần và luôn quan tâm, chiều chuộng tôi.
Tôi mang thai con đầu lòng ngay sau đó, khi đó tôi đang là giáo viên hợp đồng với mức lương chỉ hơn 3 triệu đồng/tháng. Ra trường, chồng tôi không tìm được việc làm nhưng chấp nhận làm công nhân gần nhà. Khi mang thai tháng thứ 6, tôi cũng nhận được tin chồng lên đường nhập ngũ. Tôi sinh con mà không có chồng bên cạnh, chăm sóc con cái không có sự giúp đỡ của chồng. Mãi đến khi các con bắt đầu đi nhà trẻ, người chồng mới xuất ngũ.
Trong 2 năm ông đi lính, tôi bươn chải đủ thứ việc phụ: nấu chè, làm sữa chua, làm kem bán online, nhận sửa quần áo tại nhà… Cũng may nhờ có bà ngoại đỡ đần. , Tôi đã có thể có được một công việc. Vào biên chế, thu nhập có tăng chút đỉnh, giằng co khá khó khăn nhưng vẫn đủ tiền nuôi con.
![]() |
Tôi phải đảm nhận hầu hết mọi trọng trách lớn nhỏ kể từ khi về nhà chồng (ảnh minh họa) |
Khi đi lính về, anh nói: “Ở nhà một thời gian, nghe người ta làm gì”. Tôi vui vẻ đồng ý, vì nghĩ anh sẽ giúp tôi bớt gánh nặng việc nhà. Tôi lười. Tôi ở nhà cả ngày chỉ xem điện thoại. Buổi chiều, tôi đi đá bóng và tụ tập với bạn bè. Thay quần áo từ phòng ngủ ra phòng khách. Tôi luôn phải đi theo anh ấy để dọn dẹp. , anh chỉ chơi với con một lúc rồi lên giường bấm điện thoại.
6 tháng sau, anh xin vào làm nhân viên sân golf nhưng chỉ 1 năm sau anh xin nghỉ vì “cả ngày phơi nắng mà lương chẳng được bao nhiêu”. Anh bàn với tôi và mẹ vay 500 triệu đồng, một phần để xin việc cho anh theo chuyên ngành anh đang học ở một cơ quan nhà nước trên thành phố, cách nhà gần 30km, phần còn lại để mua ô tô. hơi “che nắng che mưa”.
Đúng lúc đó, tôi biết mình mang thai đứa thứ hai. Nghe anh nói về công dụng và độ an toàn của ô tô tôi cũng thấy có lý. Tôi vay mượn đủ mọi nguồn quen biết để chạy việc, rồi mua xe cho anh. Vì vậy, mỗi sáng anh ấy mặc quần áo và rời khỏi nhà, chỉ để trở lại vào buổi tối. Có hôm tôi đến lịch hẹn đi khám thai, nhờ anh lái xe, anh cũng có lý do để từ chối.
Công việc mới thu nhập khá hơn nhưng anh thường xuyên phải tiếp những vị khách đến muộn. Hàng tháng, tôi bảo chồng đưa một phần lương để trả nợ nhưng anh chỉ đưa được vài tháng thì lại thôi.
Anh giải thích: “Xăng và lễ tân đắt đỏ, giờ tôi cần xây dựng mối quan hệ. Nhưng tôi làm gì mà tiêu nhiều như vậy? Tiền chứ lá mít?”
Cách nói của anh khiến tôi tổn thương và hụt hẫng. May mắn là bầu bí nhưng không quá mệt mỏi nên tôi vẫn tranh thủ đi làm thêm và bán hàng online. Đó cũng là lý do tôi cố níu kéo anh.
Chiều qua anh về sớm thay quần áo đi đá bóng, để tôi cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, chăm con. Về đến nhà, anh vứt quần áo bẩn xuống sàn, đi tắm rồi nằm trên ghế sofa xem điện thoại. Lúc cho con ăn, tôi vừa dọn đồ vào bếp đã thấy chồng quát: “Sao giờ này còn chưa có cơm? Định để chồng chết đói à?”
Ức chế trong lòng, tôi hét lên: “Mày đi rước con khác về làm vợ xem nó nấu cho mày ăn, chịu nổi thằng chồng nằm vùng không? Mày chỉ giỏi tiêu xài thôi chứ làm gì” . Ngươi cho ta bạc để xin?”
Chồng tôi lao vào bếp và giáng cho tôi một cái tát trời giáng. Vài phút sau, tôi gom quần áo, giấy tờ, tiền bạc, bế con ra bến xe, tìm chuyến xe sớm nhất để về nhà bà nội, bỏ mặc những lời mắng nhiếc của anh.
![]() |
Hình minh họa |
Trên đường về nhà, tôi ôm con khóc và suy nghĩ. Lấy người mình yêu là do mình chọn, mình đã sai ở đâu? Ở một gia đình khác, người vợ có thể nuông chiều chồng và kiêng nể chồng đến mức độ nào? Tôi có một công việc tốt, một người bà yêu thương và một đứa con ấm áp như thế này, nhưng tôi vẫn không đủ sức lực và tinh thần để chịu đựng con người ích kỷ đó. Bế con đi khi đang mang bầu thế này, điều gì sẽ chờ đợi tôi ở phía trước?
T. Hiền
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/nguoi-ta-co-the-nhin-chong-den-muc-nao-a1492854.html” name=””]