(Yeni) – Bình thường chẳng ai muốn bị muỗi đốt. Nhưng với những kỹ thuật viên này, họ thường sẽ ngồi im cho muỗi hút máu để phục vụ cho công việc.
Anh Phạm Văn Quang và chị Nguyễn Thị Phương là kỹ thuật viên Khoa Hóa nghiệm, Viện Sốt rét – Ký sinh trùng – Côn trùng Trung ương (Hà Nội). Hàng ngày, họ vẫn mặc áo cánh và có mặt ở phòng muỗi sinh sản.
Căn phòng này khá đặc biệt khi được thiết kế 2 ngăn: vách nhựa ni-lông và vách vải mỏng sau cánh cửa. Bên trong căn phòng được chia thành hai khu vực, khu vực sinh sản của muỗi Aedes – muỗi truyền bệnh sốt xuất huyết và khu vực sinh sản của muỗi Anopheles – muỗi truyền bệnh sốt rét. Mỗi khu vực đều được trang bị các lồng muỗi phủ bằng vải thưa màu trắng có thắt nút ở phía trên và một khay đựng ấu trùng muỗi được thu thập từ hiện trường.
Mỗi sáng, việc đầu tiên của chị Phương là kiểm tra khay nuôi lăng quăng truyền bệnh sốt rét, nhặt xác lăng quăng chết, chọn những con còn khỏe sắp nở thành muỗi cho vào lồng vải rồi cho lăng quăng ăn. lần đầu tiên. . Chị Phương cho biết: “Thức ăn của quăng có thể là cá vụn, tôm khô… tùy theo loại ấu trùng nào thích nghi với loại thức ăn nào mà ta cho chúng ăn”.
Ở phòng bên cạnh, anh Quang rửa tay bằng xà phòng, lau khô rồi đi đến chiếc lồng vải chứa hàng trăm con muỗi, nhẹ nhàng mở lồng, hít một hơi thật sâu rồi thò tay vào . anh nắm chặt mép vải, không cho muỗi bay ra ngoài. Những con muỗi đói dường như chỉ chực chờ điều đó lao đến và hút máu.
Bên cạnh việc “chịu trận”, anh Quang còn cẩn thận quan sát quá trình ăn uống của muỗi, thỉnh thoảng lại đưa tay qua lại cho đỡ đau. Quang giải thích: “Không phải lúc nào chúng tôi cũng thả muỗi hút máu, chỉ khi cần nhân giống, đối với từng loài muỗi đẻ trứng hoặc loại muỗi không thích nghi được với môi trường phòng thí nghiệm, để muỗi không chết thì thôi. chúng tôi làm điều đó. công việc này”.
Khoảng 15 phút, bầy muỗi no dần rồi rời tay anh Quang bay lên đáp xuống thành thùng. Lúc này anh mới nhẹ nhàng rút tay buộc miệng thùng lại.
Lúc này, Phương cũng bắt đầu công đoạn cho muỗi ăn. Dù đã có 14 năm kinh nghiệm nhưng cô vẫn cảm thấy hồi hộp mỗi khi làm công việc này. Phương cho biết: “Lần đầu tiên nhìn thấy đàn muỗi hàng trăm con, em rất sợ”. Tuy nhiên, vì công việc này là để nghiên cứu nên cô cố gắng gạt bỏ nỗi sợ hãi của mình.
Khoảng 10 phút sau, Phương thò tay ra khỏi lồng, tay đầy vết muỗi đốt và rất ngứa. Cô đến vòi nước và rửa sạch bằng xà phòng, cố gắng không gãi vì càng gãi vết mẩn ngứa càng ngày càng lớn.
Bà Phương chia sẻ, việc nuôi và cho muỗi ăn là công việc thường xuyên của các cán bộ Phòng Hóa nghiệm. Đây không phải là công việc của một nhóm hay một cá nhân nào, bất kỳ ai trong bộ phận đều phải tham gia vào quá trình nuôi và cho muỗi ăn.
Để tác động cho muỗi hút máu, nhân viên y tế phải đáp ứng điều kiện về sức khỏe, không mắc các bệnh nền, không sử dụng nước hoa, sữa tắm hay các chất có mùi, tránh ảnh hưởng đến muỗi hút máu. hoặc chết do tiếp xúc với hóa chất nặng mùi.
Trước khi cho muỗi ăn, nhân viên phải rửa tay chân sạch sẽ, đảm bảo nguồn “thức ăn” cho loài côn trùng này.
Phương cho biết: “Nếu chân tay không sạch sẽ, dụng cụ nuôi dưỡng không đảm bảo sẽ ảnh hưởng đến môi trường sống của muỗi, thậm chí khiến chúng bị chết. Ngoài ra, muỗi hút máu người sẽ cho trứng chất lượng, từ đó phục vụ tốt hơn cho công tác nghiên cứu, thử nghiệm”.
Kỹ sư sinh học Nguyễn Dương Hải với gần 30 năm kinh nghiệm trong nghề cho biết, nuôi muỗi chỉ là một trong nhiều hoạt động nghiên cứu về vật trung gian truyền bệnh (cụ thể là muỗi) của đội ngũ nhân viên tại đây. . Nuôi và nghiên cứu tập tính của muỗi theo chu trình phát triển từ trứng, bọ gậy, quăng thành muỗi, giúp phát hiện đặc điểm của muỗi, khả năng truyền bệnh, từ đó tìm biện pháp phòng trừ, hóa chất phù hợp. thích hợp để diệt trừ loài muỗi đó.
Ngoài việc cho muỗi hút máu người để kích thích đẻ trứng, trong một số trường hợp phải đánh giá hóa chất như kem xua, dung dịch xua muỗi để bảo vệ cá nhân. Nhân viên nghiên cứu sẽ bôi hóa chất, kem lên bề mặt da và cho tay vào lồng muỗi để thí nghiệm.
Ông Hải cho biết: “Nếu muỗi không đến cắn tay bôi kem thì mới đánh giá được hiệu quả của hóa chất đó”.
TS Lê Trung Kiên – Trưởng khoa Hóa Thực nghiệm chia sẻ, ngoài việc nuôi muỗi trong phòng thí nghiệm phục vụ công tác nghiên cứu, các cán bộ tại viện có nhiệm vụ theo dõi và tham gia xử lý bọ gậy của muỗi. dịch bệnh, phòng chống côn trùng truyền bệnh chăm sóc sức khỏe nhân dân. Bên cạnh đó, còn nghiên cứu tìm ra các loại hóa chất, giải pháp phòng, chống muỗi truyền bệnh sốt xuất huyết, sốt rét hiệu quả tại nhiều tỉnh thành trên cả nước.
Không chỉ làm việc trong phòng nghiên cứu, các cán bộ phải đi công tác dài ngày đến các địa phương có muỗi truyền bệnh lưu hành, thực hiện giám sát, điều tra véc tơ ở vùng sâu, vùng xa. ranh giới.
Ông Kiên cho biết: “Có khu vực xe cộ không vào được, cán bộ buộc phải đi bộ vào thôn lấy mẫu, hỗ trợ y tế địa phương xử lý ổ dịch, không để dịch lây lan sang người khác. mọi người”.
[yeni-source src=”https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/nghe-la-o-viet-nam-ngoi-im-cho-moi-hut-mau-nuoi-muoi-nhu-cham -tre-726847.html” alt_src=”https://phunutoday.vn/nghe-la-o-viet-nam-ngoi-im-cho-moi-hut-mau-nuoi-muoi-nhu-cham-tre- d373226.html” name=”giaitri.thobaoovhnt.vn”]