Mùi thơm nồng nàn của đĩa lòng quyện với mùi sả ớt tưởng chừng đã ngủ yên nhưng chiều nay nhờ chú Tư mà tôi lại được đoàn tụ. Mức độ “mê hoặc” được nâng lên khi tiếng “bụp” vang lên, sau đó là vị cay nồng của các loại rau quyện với vị ngọt thanh của từng lát lòng thấm dần trên đầu lưỡi.
Đĩa lòng heo nóng hổi hấp dẫn |
Quả thật, những buổi chiều như chiều nay không “bình thường” vì cả năm chỉ về quê vài lần, lại có thêm vài đồng nghiệp. Xe “cõng” chúng tôi băng rừng, vượt qua những con dốc dựng đứng, đôi khi gặp những con đèo lởm chởm, có những đoạn lên xuống dốc một bên là vách núi, một bên là vực sâu thăm thẳm. cản được chúng tôi, một phần vì chú Tư hứa khi nào về quê sẽ đãi chú một món lòng heo thật ngon.
Ở làng tôi những ngày này, cứ vài tuần lại có một số gia đình tụ tập, chọn mua lợn, cùng nhau xẻ thịt, gọi là chạm lợn. Ngày xưa, cứ gần đến ngày Tết ở làng tôi thường đụng lợn. Giải pháp này sẽ giúp người dân trong làng mua thực phẩm rẻ hơn nên việc đụng lợn những năm gần đây trở nên phổ biến quanh năm. Thịt, xương, thịt ba chỉ… được chia rất đều. Mỗi nhà khoảng chục ký, thịt xương các loại đều cất tủ lạnh ăn dần, không cần mua thịt ngoài chợ.
Các con của chú lớn lên có cơm ăn, áo mặc, được học hành nhờ đàn heo hàng năm mà chú và dì dày công chăm sóc. Cũng chính người dì ấy đã từng đãi tôi nhiều món ngon từ thịt heo, trong đó có món lòng luộc. Dẫu biết món ăn ngon còn do nhiều lý do của mỗi người gắn với nó, nhưng nói thật, dù lớn lên và làm việc ở thành phố, thỉnh thoảng tôi vẫn được cô chú cho món ruột heo luộc, nay có thêm. Đồng nghiệp, thậm chí còn tốt hơn.
Lòng heo luộc trên bếp than hồng trong bếp gia đình |
Chúng tôi về quê đúng hôm cô chú mổ bụng lợn được nhiều gia đình trong làng đăng ký. Con lợn được chia thành 4 phần lớn gọi là “đùi”. Sau đó, tùy theo số lượng người chạm vào con lợn mà đùi lại được chia ra. Nhà nhiều thì lấy cả đùi, nhà ít thì lấy nửa đùi trở xuống. Mỗi nhà có đủ cả nạc, mỡ, xương, miếng đầu, miếng tai, miếng lưỡi… Riêng bộ lòng lần này được các chú giữ lại để đãi chúng tôi.
Lòng đủ loại lục phủ ngũ tạng: gan, tim, ruột non, ruột già, dạ dày… Sau khi được dì làm sạch, thả vào nước sôi, thêm chút gừng, canh vừa chín tới, vớt ra nhanh. . Riêng phần nước luộc ruột tiếp tục được dì nấu cùng với xương ống và xương vai để nước cháo ngọt và ngon. Siêng năng hơn một chút là ta có thêm một bát cháo bên cạnh đĩa lòng heo. Những miếng gan dày, lạp xưởng nâu vàng, giòn rụm xếp cạnh miếng tim mềm, dai góp phần làm cho buổi sum họp tại nhà thêm ngon miệng.
Không phải khi về già người ta mới nhớ quê, dù đang ở chính quê hương mình nhưng trong tâm trí những người con đã chọn cho mình con đường ly biệt, dù sống ở đâu vẫn luôn có một sự khép kín. hành trình. Chốt lại: từ quê ra phố, từ phố về quê (như tôi) mối liên hệ là một chút mùi nhớ, một chút mùi thương từ những món ngon quê tôi. Cảm ơn “bữa đại tiệc lòng lợn” của chú Tư đã giúp chúng tôi thấm thía thêm tình yêu quê hương đất nước.
Thanh Ly
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ngon-ngat-long-dung-a1497471.html” name=””]