Bà tôi năm nay đã hơn 80 tuổi nhưng vẫn toát lên khí chất quý tộc. Ai cũng nói bà tôi rất đẹp, con cháu không ai sánh bằng.
Bà tôi sinh ra và lớn lên ở Lạng Sơn, nơi địa đầu của Tổ quốc. Từ nhỏ đã nổi tiếng xinh đẹp nhưng khi lớn lên lấy chồng, cuộc đời gặp nhiều sóng gió. Dù phải siêng năng nhưng lo toan không che lấp được vẻ đẹp của cô.
Bà tôi năm 16 tuổi |
Bà ngoại sinh ra trong một gia đình buôn bán. Là chị cả nhưng cô lại vô cùng tháo vát, chăm sóc các em và quán xuyến việc nhà thay bố mẹ. Bà thường kể với con cháu rằng, năm 16 tuổi, nhiều thanh niên khá giả đến hỏi cưới nhưng bà không ưng ý. Bà “nhìn trúng” ông tôi, một chàng trai nghèo đông anh em.
Dù bố mẹ phản đối nhưng mẹ vẫn quyết lấy ông tôi. Kể từ đó, cuộc đời cô trải qua nhiều thăng trầm.
Ông bà tôi có 5 người con. Bà ngoại làm việc ở Sở Địa ốc, đan lát và bán nước để nuôi sống gia đình. Với những mũi kim đan của mình, bà tôi nuôi mẹ, chú và các dì, rồi dựng vợ gả chồng cho các con.
Suốt thời thơ ấu, tôi không bao giờ thiếu áo ấm trong mùa đông lạnh giá. Tất cả những chiếc áo len của gia đình tôi đều do bàn tay cần cù của bà đan.
Bà năm nay khoảng 30 tuổi, đang ôm mẹ tôi |
Mỗi kỳ nghỉ hè, mẹ tôi lại gửi chúng tôi về quê, nhờ bà chăm sóc chúng tôi. Nội nấu ăn rất ngon nên cuối hè chị em tôi ai cũng “có da có thịt”. Những món ăn gắn liền với ký ức tuổi thơ của chúng tôi là canh chua thịt nạc nấu với trái nho xanh (ở quê tôi, nho xanh được dùng để nấu canh chua như trái me hay trái sấu), đậu hầm kỳ lạ, thịt kho trám đen, gỏi rau muống…
Giờ đây, chị em tôi đều đã trưởng thành và có gia đình riêng, nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ quên những món ăn tuổi thơ ấy. Em gái tôi ở TP.HCM, thỉnh thoảng lại gọi điện thủ thỉ: “Trâm ơi, ước gì bây giờ được ăn cơm với món thịt kho tàu lạ lùng, ở đây không có nho xanh nấu canh chua như Lạng Sơn quê em”.
Bà tôi nay đã già. Mái tóc bà bạc trắng như tia chớp, nhưng bà vẫn rất kiên cường và nhanh nhẹn. Cô ấy vẫn thích may vá và đan lát. Mỗi lần lũ trẻ đến thăm, lại nhờ mẹ đan cho một chiếc áo len. Chị nói đan lâu lắm rồi, giờ mắt không nhìn rõ, tay không còn nhanh như xưa. Trước đó, chỉ khoảng 3 ngày trước, bà tôi đã đan xong một chiếc áo len lạ mắt.
Bà tôi đã ngoài 80 tuổi, vẫn giữ thói quen ăn mặc đẹp, trang điểm đẹp. Hàng ngày cô ngồi khâu vá, đan lát. |
Bà nội luôn nói với chị em tôi rằng, là phụ nữ thì phải luôn sạch sẽ, gọn gàng, nhất định phải trang điểm và sửa soạn mỗi khi ra ngoài. Đến nay, ở cái tuổi gần đất xa trời, bà tôi vẫn giữ thói quen ấy. Sáng thức dậy, cô chải đầu, trang điểm, quần áo lúc nào cũng phẳng phiu, thơm tho.
Con cháu chúng tôi sẽ mãi nhớ đến bà với hình ảnh đẹp và phong thái tao nhã. Chị là tấm gương sáng cho chị em chúng tôi noi theo. Dù cuộc sống có bộn bề hay bận rộn đến đâu cũng không được để mình bị tai tiếng. Mình phải tôn trọng mình thì người khác mới tôn trọng mình được.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Trâm (Quận 7, TP.HCM)
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham dự cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Bài dự thi xin gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, Q.3, TP.HCM. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh dự thi cuộc đời”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ Tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM hàng tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000đ. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-nhan-sac-vuot-thoi-gian-cua -ba-noi-toi-a1497902.html” name=””]