(Yeni) – Xem Tây Du Ký từ nhỏ, có bao giờ bạn thắc mắc tại sao ba đồ đệ đều có chữ Ngô không?
Ngộ Không, Ngô Kinh, Trư Ngộ Năng là gì? Tại sao chúng có cùng một chữ “Giác ngộ”?
Mọi người thường nghĩ rằng Tây Du Ký là một tiểu thuyết thần thoại. Trong mắt mọi người, hoang đường là cụm từ chỉ những chuyện hoang đường, được thêu dệt lên, không có thật.
Mặc dù vậy, vẫn có nhiều người thích đọc cuốn sách này, họ cho rằng cuốn sách là một cuốn tiểu thuyết lãng mạn, hiếm có và giàu trí tưởng tượng.
Thực ra, cuốn “Tây Du Ký” được viết dựa trên nguyên tác kể về nhà sư Huyền Trang đời Đường sang Tây Trúc thỉnh kinh.
Cuốn sách chứa đựng những nhận thức và lý giải của tác giả về tu luyện. Toàn bộ cuốn sách là một câu chuyện sinh động về tu luyện và một chút thực tiễn tu luyện mà tác giả đưa ra ở tầng thứ cảm nhận của mình.
Hãy phân tích một câu chú pháp về tu luyện bắt đầu bằng tên ba đồ đệ của Đường Tăng. Ba đồ đệ của Đường Tăng là Tôn Ngộ Không, Sa Ngộ Tịnh và Trư Ngộ Năng. Tất cả tên của họ đều có cùng một chữ “Wu”. Tại sao lại như vậy?
“Giác ngộ” là gì? Nó quan trọng như thế nào đối với một người tu luyện? Giác ngộ được hiểu là sự hiểu biết, thức tỉnh, bừng tỉnh, giác ngộ. Đối với người tu luyện, “Giác ngộ” là điều quan trọng nhất.
Bởi vì không gian mà loài người đang sống là một không gian huyền diệu. Vì sao gọi là không gian mê hoặc? Là vì khi chúng ta sống trong chiều không gian này, chúng ta không thể tận mắt nhìn thấy cảnh tượng “Thiên giới”, “Địa ngục”, “Phật Đạo Thần”,
Họ không thể nhìn thấy vật chất nhỏ nhất, không thể nhìn thấy cảnh tượng của các không gian khác, không thể nhìn thấy tất cả những gì ở bên ngoài mắt trần của họ.
Bởi người ta thường có quan niệm rằng chỉ những gì mình thấy mới thực sự tồn tại, chỉ tin vào những gì bày ra rõ ràng ngay trước mắt, nên khi nói đến “Thần Phật Đạo Trời” thì người ta thường không tin.
Đối với một người hoàn toàn không tin vào sự tồn tại của “Phật Đạo Thần” mà nói, thì rất khó bước vào tu luyện. Chỉ có dựa vào “Giác ngộ” thì chúng ta mới có thể bước vào con đường tu luyện.
Sau khi một người bước vào tu luyện, từ “Giác” này sẽ có nhiều ý nghĩa hơn. “Giác ngộ” bây giờ có nghĩa là sự hiểu biết của một người tu luyện về Pháp do Sư phụ giảng.
“Giác” cũng chỉ nhận thức của một người tu luyện về tất cả những rắc rối gặp phải khi tiếp xúc với mọi người trong các tình huống xã hội, tại đơn vị công tác và trong gia đình.
Ngoài ra, “Giác” còn có nghĩa là ý thức được nghiệp bệnh khổ nạn mà mình phải trải qua trong quá trình tu luyện trong hoàn cảnh đời thường.
Nói một cách chung nhất, “Giác” có nghĩa là chỉ một người có thể nhận thức mọi thứ từ góc độ của một người tu luyện và làm theo những gì Sư phụ đã dạy.
[yeni-source src=”https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/tai-sao-3-do-de-cua-duong-tang-deu-co-ten-chung-la-chu-ngo -739139.html” alt_src=”https://phunutoday.vn/tai-sao-3-do-de-cua-duong-tang-deu-co-ten-chung-la-chu-ngo-d378618.html” name=”giaitri.thoibaovhnt.vn”]