Tôi thương mọi thứ thuộc về quê mình, từ những cánh đồng lúa trải xa tít, những chiếc cầu khỉ bắc qua dòng sông hiền hòa xanh biếc, những mái nhà lợp lá đơn sơ và thương cả góc chợ nhỏ miền quê bình dị.
Tôi nhớ ngày xưa, chợ quê bắt đầu bằng những cái mảnh ni-lông trải trên nền đất để bày ra năm ba nải chuối, rổ ổi, vài trái dừa khô, con gà, cặp vịt chạy đồng, cá đồng giăng lưới… rồi đến rau dại hái ngoài bờ ruộng từ rau càng cua, rau má, rau mát, ngó lục bình, rau thơm nấu canh chua, đến cà na, bình bát chín hườm thơm ngát.
Thương lắm những góc chợ đầy rau trái (Ảnh minh họa) |
Hôm nào có gì thì bày bán món đó. Có hôm, cha đi ra đồng sớm khi về hái mớ rau đắng đất “nhổ giò” sau cơn mưa non tơ, xanh um. Má kêu tôi bơi xuồng ba lá ra chợ mua con lóc đồng về nấu cháo dừa. Hôm nào được đi chợ cùng má là tôi vui khôn tả xiết, có khi hôm trước còn ngủ không được. Mỗi lần đi má tôi mua gom đủ thứ đồ ăn vặt về trông rất thích. Sau này khá hơn, nhà tôi sắm xuồng máy, đi chợ nhanh và tiện hơn.
Những ngày chớm hè, cha má tôi hay ra đồng, việc đi chợ của tôi diễn ra thường xuyên hơn vì phải mua đồ ăn thức uống cho dân công ăn năm ba ngày thu hoạch lúa. Người lớn thì vất vả đem lúa về nhà phơi, còn nhiệm vụ của tôi là chuẩn bị bữa cơm thật tươm tất. Bữa cơm mùa vụ bao giờ cũng đầy đủ rau, thịt, cá… Tô canh chua rau mát hay rau kìm, nồi thịt kho, chén mắm chưng, khế chua, chuối chát ăn kèm… cũng đủ xua tan cái nóng bức, mệt mỏi của người nông dân quê tôi.
Các bà các cô cứ vườn nhà có gì đem bán đó: dăm mớ rau, một buồng chuối, đôi ba trái đu đủ (Ảnh minh họa) |
Góc chợ miền quê bao giờ cũng giản dị, dân dã. Là bức tranh thiên nhiên đầy đủ sắc màu của đời sống người dân quê. Nơi ấy không đơn thuần để trao đổi hàng hóa, mặc cả giá cao giá thấp mà còn là nơi chứa đựng ân tình. Chẳng cần cao sang, nhưng được hòa mình vào bầu không khí yên bình ấy cũng đủ hạnh phúc.
Theo thời gian phát triển hiện đại, người nông dân lâu lâu được dịp đi siêu thị thì vui lắm, nhưng không bao giờ bỏ được chợ quê. Chỉ ở chợ quê mới có tay lưới, cái lờ, cái lợp, mớ cần câu cá… để phục vụ nhu cầu người mua. Góc chợ nhỏ miền quê như một phần ký ức ấu thơ của những ai lớn lên nơi miền sông nước.
Bây giờ, chợ quê tấp nập kẻ mua người bán hơn xưa. Riêng tôi vẫn khao khát cảm giác được hòa mình vào bầu không khí yên bình mà sống động của chợ quê năm cũ.
Diệp Linh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/thuong-lam-goc-cho-que-a1462015.html” name=””]