“Vì món mình thích mà để chồng con đứng chờ, nuốt cũng không trôi”, “Sao không tìm món nào cả nhà cùng ăn cho vui. Tôi thấy cô này ham ăn”…
Mấy hôm nay trên mạng xã hội lan truyền dòng trạng thái của một chủ quán bún riêu, kể về việc người chồng chở vợ đến ăn sáng. Do anh không ngửi được mùi cua nên bế con đứng ngoài đường chờ vợ.
Ngoài đứa con nhỏ anh bế trên tay, còn có cậu con trai chừng 5 – 6 tuổi. Chủ tài khoản Facebook kể rằng: “Đây là lần thứ 6 em gái này đến ăn ở quán của mình. Con khóc, người chồng vui vẻ dỗ con, không một chút cau mày. Cô vợ bên trong vẫn ăn từ tốn, ngon lành, không chút vội vã. Ăn xong, cả nhà vui vẻ lên xe ra về trong tiếng cười rộn”.
Người chồng chờ vợ bên ngoài quán (Nguồn: tài khoản Facebook Bình Hoàng) |
Chủ quán còn ngưỡng mộ: “Đời người phụ nữ cần gì giàu sang phú quý. Điều nhỏ vậy thôi mà đố có mấy người làm được. Gặp được người chồng như vậy thì coi như sống không uổng kiếp này”.
Bài đăng nhận được nhiều ý kiến trái chiều từ cộng đồng mạng. Đa số khen người chồng ga lăng, cưng chiều vợ, chị vợ có phước. Nhưng cũng rất nhiều người phê bình chị vợ, nói chị ham ăn, ích kỷ, tàn nhẫn với chồng.
Vợ ăn xong, cả nhà lên xe vui vẻ về nhà (Nguồn: tài khoản Facebook Bình Hoàng) |
“Nếu là tôi tôi chẳng ăn, vì món mình thích mà để chồng con đứng chờ, nuốt cũng không trôi. Con nhỏ lại khóc, dù chồng dỗ rồi nhưng vẫn từ tốn ăn thì tôi chịu”, “Nhìn chồng con tội nghiệp như thế ăn sao được?”…
Tôi đọc những bình luận lên án người vợ thì nghĩ, anh chồng chở vợ tới quán này đã 6 lần, anh luôn vui vẻ trông con và chị vợ luôn ăn từ tốn… Có thể trong mắt anh, vợ ở nhà ăn uống kham khổ, vất vả chăm con, hy sinh quá nhiều. Lâu lâu, anh chồng chở vợ đi ăn một bữa như một cách bù đắp những thiệt thòi. Cùng là phụ nữ với nhau, nên mừng cho hạnh phúc giản đơn của người vợ.
Những bình luận trái chiều quanh câu chuyện người vợ ngồi ăn khi chồng con đứng chờ |
Tôi đồng cảm với người đàn bà trong câu chuyện, bởi ở nhà tôi cũng có tình huống gần giống như thế. Tôi thích ăn bún bò trong khi chồng tôi không chịu nổi mùi nước hầm. Mua về nhà ăn thì không ngon nên sáng sáng, chồng hay chở tôi và cu Tin tới quán bún bò.
Anh trông con cho tôi ăn. Tôi ăn xong, anh chở hai mẹ con tới quán hủ tíu vì hai cha con chỉ thích hủ tíu.
Việc chờ nhau ăn, với tôi và chồng không có gì phiền phức. Chồng còn dặn tôi cứ từ từ ăn, đừng có vội. Có lần chị chủ quán bún thấy chồng tôi ngồi đợi, cạnh khóe rằng: “Đàn bà gì mà không biết nghĩ cho chồng”. Dù tôi đã giải thích với chủ quán nhưng sau đó chồng vẫn “cạch” cái quán đó, buộc tôi ăn ở quán bún khác. Anh dị ứng với cách người ta phán xét mình.
Mỗi người, mỗi gia đình sống theo cách mà họ muốn, miễn vợ chồng họ thấy không vấn đề. Họ cười nói vui vẻ tức là họ hạnh phúc, đâu cần người ngoài góp ý? Vợ chồng thương nhau là nghĩ cho nhau, làm cho nhau hài lòng. Cặp đôi trong câu chuyện trên mạng đang sống rất vui, tôi nghĩ cần mừng cho họ.
Đức Phương (Đồng Tháp)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ngoi-an-mot-minh-khi-chong-be-con-dung-cho-nguoi-vo-qua-ich-ky-a1464750.html” name=””]