Ra rạp xem phim cùng con, mục đích chỉ là chị muốn đồng hành với con, muốn gia nhập thế giới của con và cùng vui với chúng.
“Làm gì có phụ nữ nào không xem phim Hàn!” – nhiều người thốt lên như thế khi thấy chị Ánh không biết tên một ngôi sao Hàn Quốc nào. Diễn viên phim Việt chị mù tịt, phim Hollywood mới nổi cũng không.
Có người bạn gửi đường link bộ phim tâm lý xã hội trên mạng cùng lời xúi “Hay lắm, xem đi!”, chị Ánh xua tay: “Thôi thôi, đừng bẫy người bận rộn. Tôi làm gì có hai tiếng rảnh mà xem phim”.
Ảnh mang tính minh họa – Tirachardz |
Chị Ánh từng có thời tuổi trẻ lê la đủ các cụm rạp phim khu trung tâm thành phố. Thời chưa có internet, thanh niên tiếp cận với điện ảnh chỉ qua phim rạp. Mỗi cuối tuần, bạn trai chị lại đưa chị tới Nhà văn hóa Thanh Niên dự các chuyên đề điện ảnh. Chị đặc biệt thích loại phim tâm lý, tình cảm, xã hội.
Bao nhiêu kiến thức, đam mê, ước mơ tuổi trẻ của chị bay bổng theo những nhân vật, những diễn viên tài năng. Vậy mà ngồi nhẩm tính, chị bỗng phát hiện ra mình bặt mất mười năm không còn xem loại phim yêu thích ấy nữa.
Thật tình chị Ánh không quá bận. Cuối tuần, vợ chồng con cái chị thỉnh thoảng cũng đến rạp nhưng là để xem phim hoạt hình. Trong rạp, giữa lúc hai con háo hức, cười to hay khóc thút thít theo các tình huống phim, chị nhìn sang, thấy chồng thường ngủ hoặc bấm điện thoại. Chồng chị Ánh thương con, chiều con, nhưng rất khó khăn hội nhập với thế giới của chúng. Xem phim xong, con trai rất thèm bình về các phân cảnh gay cấn với ba nhưng đành quay sang mẹ.
Chị thì luôn hứng thú các cuộc bàn luận ấy vì chúng giúp chị dạy con dễ dàng. Con chị học được nhiều bài học ứng xử, quan điểm sống từ phim ảnh, kỹ năng sống…; chị không cần rao giảng gì.
Mà không chỉ phim, từ âm nhạc, sách vở, tới các chuyến du lịch, lối sống và gu thẩm mỹ, nhịp sinh hoạt của chị… đều chỉnh theo những đứa trẻ lúc nào không hay. Con trai lớn vào cấp II, cứ rảnh là mở nghe nhạc điện tử, chồng chị bịt tai, trốn vào phòng riêng. Anh giải thích rằng anh cần yên tĩnh, anh có tuổi rồi, không thể chịu đựng sự ầm ĩ.
Chị thì khác, với loại nhạc hạng nặng hay các trò game rối tinh rối mù của con, chị luôn tìm ra cách tiếp cận để nghe được, hiểu được, thậm chí yêu thích. Có động cơ, mục đích, chúng ta sẽ không chỉ làm được, mà còn làm với hứng thú, say mê. Mục đích ở đây chỉ là chị muốn đồng hành với con, muốn gia nhập thế giới của con và cùng vui với chúng.
Ảnh mang tính minh họa – Our-Team |
Nhiều bạn gái tuổi chị Ánh loay hoay lo sợ rằng khi có thể buông mọi bận rộn, lo lắng để làm điều mình thích thì đã già, đã mệt. Chị Ánh nghĩ khác, còn gì vui hơn khi được trở lại tuổi thơ lần nữa với những “đứa bạn” khiến mình hứng thú nhất trên đời. Chưa kể, ở thời đại công nghệ nghe nhìn hiện đại, những thú xem – nghe – đọc là thứ tuổi thơ chị chưa từng trải qua, luôn hay ho, thú vị.
Mà cũng chỉ ít năm nữa thôi, con chị sẽ bình phim siêu anh hùng, nghe nhạc điện tử và chia sẻ niềm vui với bạn bè. Lúc ấy, chị tìm chỗ yên tĩnh, ngồi gác chân xem các bộ phim tâm lý xã hội… cũng đâu có muộn mằn gì.
M.L
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chap-niem-vui-voi-con-a1471355.html” name=””]