(Yeni) – Không phải hoàng đế hay thành thần, nhưng địa vị của những người đặc biệt này cao hơn và mạnh hơn hoàng đế.
Nhạc Phi
Nhạc Phi (1103 – 1142) là một tướng quân, nhà chiến lược quân sự nổi tiếng thời Nam Tống trong lịch sử Trung Quốc. Dưới sự lãnh đạo của ông, quân Nam Tống liên tục giành chiến thắng trước các cuộc tấn công của quân Tấn. Nhạc Phi đã đánh tổng cộng 126 trận với quân Liao, Dai Qi và Jin và tất cả đều giành chiến thắng. Trước khi bị Tần Cối giết hại tại đình Phong Ba vào năm 1142, ông được phong là Đại nguyên soái.
Nhạc Phi được thờ tại Hoàng cung do triều đại nhà Minh và nhà Thanh xây dựng. Đây là nơi thờ phụng những công chức, võ tướng tài giỏi, trung thành nhất của các triều đại. Ông được coi là vị anh hùng dân tộc vĩ đại, người đầy tớ trung thành và là học giả dũng mãnh.
Tương truyền, mỗi lần nhìn thấy chùa hay tượng Nhạc Phi, Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương đều quỳ xuống bái lạy.
Quan Vũ
Quan Vũ hay Quan Công là một vị tướng nổi tiếng thời Đông Hán và thời Tam Quốc ở Trung Quốc. Ông được coi là một vị tướng tài ba với kỹ năng võ thuật mạnh mẽ. Người đương thời nhận xét ông có thực lực sánh ngang vạn người, một thời là hổ thần, có khí phách của một anh hùng dân tộc.
Hậu thế ca ngợi ông vì lòng dũng cảm, sự tận tụy với sự đúng mực, cao thượng, kiên cường và lòng trung thành tuyệt đối. Ông được coi là biểu tượng của các đức tính như danh lợi không thay đổi lòng người, phú quý không trụy lạc, nghèo khó không nản chí và uy nghiêm không bị khuất phục.
Quan Vũ cũng là vị võ tướng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc có miếu thờ riêng tại Hoàng cung (được xây dựng bởi triều đại nhà Minh và nhà Thanh). Điều này thể hiện sự tôn kính và kính trọng của hoàng đế Trung Quốc đối với vị tướng nổi tiếng này.
nho giáo
Khổng Tử (551 TCN – 479 TCN), tên thật là Khổng Khẩu, tự Trọng Ni. Ông là một triết gia, chính trị gia và nhà giáo dục nổi tiếng sống vào thời Xuân Thu ở Trung Quốc. Từ nhỏ anh đã phải làm nhiều nghề để kiếm sống vì bố mẹ anh mất sớm. Vì ham học hỏi nên từ năm 15 tuổi ông đã chú trọng nghiên cứu tôn giáo, nghiên cứu các nghi lễ và các môn học khác.
Ông cũng là người sáng lập ra Nho giáo trong bối cảnh lịch sử, chính trị, văn hóa xã hội hỗn loạn thời kỳ Xuân Chu – Chiến Quốc.
Năm 479 TCN Khổng Tử qua đời. Học thuyết của ông được giai cấp thống trị chấp nhận nên có ảnh hưởng rất lớn đến các thế hệ sau này. Hán Vũ Đế (156 TCN – 87 TCN), vị hoàng đế thứ 7 nhà Hán, rất sùng đạo Nho giáo. Ông chủ trương dùng Nho giáo làm hệ tư tưởng để cai trị đất nước.
Khổng Tử được nhân dân tôn sùng là Thánh Văn Học, một trong 10 vị thánh nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc.
lão Tử
Lão Tử (571 TCN – 471 TCN) là người sáng lập Đạo giáo, một trong ba tôn giáo có ảnh hưởng mạnh mẽ đến văn hóa Trung Hoa. Ông là người đương đại nhưng lớn tuổi hơn Khổng Tử. Khi còn sống, Lão Tử làm quan thư viện của triều đình nhà Chu. Sau đó, nhận thấy nền chính trị đất nước đang sa sút, Lão Tử quyết định ra đi.
Lão Tử đã để lại Đạo Đức Kinh, một cuốn sách Đạo giáo có ảnh hưởng lớn và cũng được coi là một tác phẩm triết học kinh điển. Những triết lý của ông trong cuốn sách này khiến hậu thế ngưỡng mộ, đặc biệt là tư tưởng không hành động.
Vào thời nhà Đường, hoàng tộc của triều đại này đều có dòng họ Lý nên tự xưng là con cháu của Lão Tử, thậm chí truy phong ông làm hoàng đế. Cụ thể, vào thời nhà Đường, Cao Tông tôn Lão Tử làm Hoàng đế Thái Thượng Huyền Nguyên. Đến thời Đường Huyền Tông, Lão Tử được phong làm Đại Thánh, Tổ Kim Đạo cao quý, Huyền Nguyên, Đại đế.
[yeni-source src=”https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/4-cao-nhan-co-dia-vi-cao-quy-cua-trung-hoa-hoang-de-cung-phai -ton-sung-764392.html” alt_src=”https://phunutoday.vn/4-cao-nhan-co-dia-vi-cao-quy-cua-trung-hoa-hoang-de-cung-phai- ton-sung-d390214.html” name=”giaitri.thoibaovhnt.vn”]