Lúc chụp bức ảnh này tôi nghĩ nó chẳng có giá trị gì cả, vì tôi chỉ đang test máy thôi. Nhưng khi mọi thứ đã qua đi, tôi trân trọng bức ảnh như một phần cuộc sống với biết bao điều thân thương.
Nhờ camera thử nghiệm mà tôi có được bức ảnh có giá trị |
Đó là ngày đầu tiên tôi mua một chiếc máy ảnh bán chuyên nghiệp có ống kính. Bức ảnh đầu tiên tôi cố chụp là ngôi nhà của tôi. Đó chỉ là một ngôi nhà trông cũ kỹ, khô cằn và bừa bộn giữa những dây điện lộn xộn. Ngay cả những bụi hoa giấy, cây hoa giấy cũng có cành trơ trụi, xơ xác.
Nhưng đó cũng là bức ảnh duy nhất lưu giữ ngôi nhà chứa đựng tuổi trẻ của tôi. Vì sau đó nhà nước mở thêm đường, toàn bộ căn phòng trên lầu nơi tôi ở nằm gọn trong khu vực đã giải phóng mặt bằng.
Ngày bố tôi chuyển đến đây, tôi mới 17 tuổi. Ngôi nhà vừa hẹp vừa rộng, “dài” khi được bố dẫn vào, tôi bước vào với một cảm giác xa lạ. May mắn thay, phía sau cầu thang là một căn phòng nhỏ gọn, sáng sủa ở tầng trên và tôi biết căn phòng đó dành cho tôi và em gái.
Chị tôi mời người bạn thân và đồng nghiệp của chị (chị từ Bến Tre lên thành phố làm việc) đến ở cùng. Thế là căn phòng càng trở nên náo nhiệt hơn khi mỗi buổi sáng và buổi tối đều tràn ngập tiếng nói, tiếng cười của ba cô gái.
Ba chị em trải qua thời gian dài sống trong căn phòng ấm áp |
Mỗi buổi sáng, mẹ tôi đi chợ sớm và khi về, mẹ leo cầu thang lên xem ba chúng tôi đã dậy chưa. Vì vậy, tiếng bước chân và lời phàn nàn của mẹ đã trở thành âm thanh quen thuộc của tôi vào đầu ngày.
Dù than thở “tôi và con gái từ sáng tới giờ chưa dậy”, mẹ tôi cũng không quên mua đồ ăn cho ba chúng tôi, lúc thì gói xôi gấc thơm phức, lúc thì vẫn còn khoai nóng hổi.
Trên ban công, tôi trồng cây hoa giấy và một bụi mộc qua. Mùa hoa nở cũng là những đêm trăng sáng. Chúng tôi ngồi ngoài ban công và quan sát từng cánh hoa rung rinh trong gió, hương thơm thanh khiết lan tỏa khắp phòng.
Những năm đầu tập viết, tôi có thêm nhiều bạn văn chương. Cũng tại căn phòng này, tôi thay phiên nhau đón bạn bè đến thăm. Có người xin gia đình cho ở lại qua đêm dù họ chỉ ở quận 9, Bình Dương, cách nhà tôi khoảng 20km. Đó cũng là những người bạn mà tôi thân thiết cho đến tận bây giờ, sau hơn 20 năm.
Tôi vẫn nhớ những ngày ngồi viết bên cửa sổ, nghe các chương trình radio phát sóng bài viết của mình, những lá thư viết tay cho bạn bè cũng được viết cẩn thận trên căn gác xép xinh xắn này.
Thời gian trôi qua, bước đi của mẹ yếu dần, đầu gối mỏi, mẹ không còn lên cầu thang đánh thức tôi mỗi sáng nữa. Bố cũng yếu đuối. Theo vô thường thì không có gì tồn tại mãi mãi. Cha mẹ tôi qua đời, đồng thời đường đã được thông thoáng, căn phòng trên lầu cũng không còn nữa.
Mỗi lần nhìn vào bức ảnh, tôi lại biết ơn tấm ảnh chụp thử đó, vì chỉ cần nhìn vào nó, những ký ức sống động lại ùa về trong tôi một cách lấp lánh và tươi mới. Và những gì thân yêu nhất trong nhà như là dưỡng chất nuôi dưỡng tâm hồn tôi.
Contest author: An Na (Phu Nhuan district, Ho Chi Minh City)
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-can-gac-cu-than-thuong-cua -thoi-thieu-nu-a1500644.html” name=””]