Ở bất cứ lứa tuổi nào, có công việc trong tay để kiếm sống vẫn là sự lựa chọn an toàn nhất.
Một buổi chiều, anh chợt xuất hiện trước cửa hàng tôi với vẻ mệt mỏi, áo ướt đẫm mồ hôi. Tưởng anh là khách nên tôi nhiệt tình chào hỏi. Anh ta do dự một chút rồi nói: “Tôi không mua vịt quay, tôi muốn đăng ký học nghề.”
Chồng tôi nhìn anh rất quen. Hỏi thì mới biết anh ta chạy xe ôm trước cổng chợ mấy tháng rồi, mỗi lần đi lấy đồ đều gặp anh ta.
Sợ chúng tôi từ chối, anh vội nói tiếp: “Em có thể đóng học phí theo từng tuần được không? Bao lâu thì tốt nghiệp?”
Tôi không biết trả lời thế nào vì đây là lần đầu tiên có người lớn tuổi đến xin học nghề. Chồng tôi liền nói: “Học phí sẽ tính sau, nhưng anh đã nói trước với em rằng nghề này rất khó, không hề nhẹ nhàng”. Anh thở phào nhẹ nhõm: “Tôi đã làm rất nhiều việc, gian khổ nào tôi cũng có thể chịu đựng được.”
![]() |
Anh từng lái xe ôm nhưng không cạnh tranh được với xe ôm công nghệ (ảnh minh họa) |
Kể từ hôm đó, sáng nào anh cũng có mặt ở quán lúc 4h30 để học nghề, trong khi nhà anh cách đó khoảng 40km. Anh ấy là người siêng năng và chăm chỉ. Ngoài việc học cách quay vịt, anh còn giúp vợ chồng tôi dọn dẹp, tranh thủ cơ hội tập chặt vịt rồi giao cho khách hàng. Ông kể, tôi có 3 người con trai đều đã lập gia đình nhưng đều khó khăn về tài chính.
Khi còn nhỏ, nhờ tài sản thừa kế của cha mẹ để lại, vợ chồng ông có cuộc sống khá giả nhưng vợ ông lại nghiện cờ bạc và thua sạch tất cả. Trẻ con ham chơi, ai cũng chưa học xong, công việc không ổn định. Hiện vợ ông bị đột quỵ và bị liệt, hai vợ chồng không có nguồn thu nhập.
Anh ấy làm mọi công việc để kiếm sống. Cách đây vài tháng, anh chuyển sang chạy xe ôm nhưng không có khách và không đủ tiền mua đồ ăn. Tôi muốn học nghề để có công việc ổn định và có tiền lo cho tuổi già. Anh cho biết anh không mong đợi điều gì ở các con, anh chỉ muốn chúng có thể tự chăm sóc bản thân mà không làm phiền anh và anh sẽ hạnh phúc.
Thấy quán của vợ chồng tôi đông khách, ở quê chưa có quán nào bán vịt quay như thế này nên anh mạo hiểm xin học nghề. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng nhận học viên nhưng phần lớn là các bạn trẻ muốn mở startup nhưng học được vài ngày thì chán nản và bỏ cuộc. Cá nhân cháu rất kiên trì, luôn mang theo sổ để ghi chép, vì ở độ tuổi cháu bắt đầu nói trước và quên sau.
![]() |
Ở tuổi tôi lẽ ra ai cũng đã nghỉ hưu nhưng tôi mới bắt đầu học nghề để kiếm sống (minh họa) |
Sau 4 tháng học nghề, anh đã biết hết các bước nhưng vẫn muốn học thêm 2 tháng nữa để thành thạo. Vợ chồng tôi không nhận học phí của anh ấy. Nếu anh ấy ở lại giúp đỡ, chúng tôi sẽ trả lương cho anh ấy.
Khi chúng tôi thân nhau, anh tâm sự: “Các em phải cố gắng kinh doanh và tiết kiệm để nghỉ hưu thoải mái khi còn trẻ, đừng như anh nhé”. Nhìn anh làm việc chăm chỉ, mồ hôi đầm đìa bên cạnh chiếc bánh quay nóng hổi, tôi càng thấy thương anh hơn. Ở tuổi của tôi, lẽ ra mọi người nên nghỉ ngơi và hồi phục sức khỏe, nhưng giờ tôi chỉ mới bắt đầu.
Tháng sau anh sẽ “tốt nghiệp”, vợ chồng tôi dự định sẽ giúp anh một ít vốn để mở quán. Dù biết thời buổi kinh doanh khó khăn, cạnh tranh khốc liệt nhưng tôi mong các bạn sẽ bán hàng tốt. Ở bất cứ lứa tuổi nào, có việc làm để kiếm sống vẫn là sự lựa chọn an toàn trong cuộc sống.
Thùy Lê
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/di-hoc-nghe-o-tuoi-60-a1506041.html” name=””]