Yêu bản thân đúng cách là bài học mà mỗi người tự nhắc nhở mình, để cuộc sống cân bằng và tốt đẹp hơn.
Bạn nhắn tin cho tôi: “Nhờ ở nhà mấy ngày nên tôi mới xem được mấy bộ phim hay!”. Đối với những người “xem” phim thì việc nghe “xem vài phim” là điều bình thường, nhưng bạn tôi rất ít khi xem phim, thậm chí còn từ chối xem phim. Bạn cho rằng dùng thời gian đó để làm việc khác thì có ích hơn nên việc xem nhiều bộ phim liên tiếp quả thực là một điều kỳ diệu.
Bạn chia sẻ: “Lời thoại trong phim cũng sâu sắc, diễn biến tâm lý nhân vật tốt. Nói chung là mang tính giải trí nhưng cũng rút ra được nhiều bài học cho bản thân. Hóa ra tôi đã bỏ qua nhiều điều thú vị trong cuộc sống suốt một thời gian dài. thời gian dài!”
Cho phép bản thân có những cuộc họp không liên quan đến công việc (minh họa) |
Tôi nhớ cháu gái tôi đang học đại học. Mỗi chiều cuối tuần, anh đi học về ghé qua tôi ăn trưa và ở lại khoảng 2 tiếng. Trong thời gian đó, sau khi ăn xong, anh chỉ chợp mắt hơn 10 phút rồi đứng dậy ngồi tập đàn. Có lần tôi hỏi anh tại sao không ngủ thêm một chút để giữ sức khỏe? Tôi đã bảo bạn hãy dành thời gian tập đàn nhưng lâu ngày không ôn lại sẽ quên.
Dù anh ấy mới đi học nhưng tôi thấy anh ấy luôn bận rộn. Lịch trình dày đặc hơn so với lịch trình của người lớn đang đi làm. Tôi luôn phải tính toán để không lãng phí thời gian rảnh rỗi. Vì vậy, bất cứ lúc nào rảnh rỗi, tôi lập tức lên lịch nhiều hơn cho bản thân, đọc thêm sách kiến thức, học tiếng Anh, tìm hiểu về một lĩnh vực mới, tham gia các khóa học trực tuyến…
Đúng là mỗi lứa tuổi đều khác nhau. Khi bằng tuổi các bạn, tôi không chạy đua với thời gian như thế. Khi rảnh rỗi, tôi cho phép mình làm những gì mình thích. Đôi khi điều tôi thích chỉ là nằm một chỗ, không làm gì cả.
Trong bữa ăn, tôi hỏi anh tại sao lúc nào cũng bận rộn như vậy? Tại sao bạn không thư giãn một chút và để cơ thể nghỉ ngơi để nạp lại năng lượng? Tôi đã nói rằng tôi phải làm điều đó để không có áp lực nào cả. Tôi luôn cảm thấy một áp lực vô hình nào đó khiến tôi cảm thấy sợ hãi và luôn nhắc nhở tôi phải cố gắng hết sức. Muốn học xong đại học thì phải có việc làm tốt, thu nhập cao, giỏi về mọi mặt và có kiến thức rộng…
Tôi vẫn nói nhiều, đó cũng là những tiêu chuẩn mà nhiều người thành đạt hướng tới. Biết vậy, tôi vẫn hỏi anh: “Những thứ đó để làm gì?”. Cô nhẹ nhàng đáp: “Bởi vì mẹ em muốn như vậy”.
“Nhưng bạn có vui vì điều đó không?”. Tôi im lặng. Phải rất lâu anh mới nói rằng gần đây anh nhận ra mình không thể cười được như các bạn cùng lứa. Có những chuyện khiến bạn bè cười nhưng tôi thấy chẳng có gì đáng cười cả.
Tôi hỏi anh ấy muốn sống cuộc sống như thế nào? Tôi nói tôi cũng không biết. Chỉ là tôi luôn sợ mình làm sai điều gì đó, sợ mọi chuyện không được trọn vẹn, sợ mẹ buồn…
Rồi một ngày nọ, tôi nghe chị tôi gọi điện nói rằng con tôi vừa mới nhập viện vì thể chất suy nhược. Tôi chỉ biết bảo cô tạo điều kiện cho con tôi được nghỉ ngơi nhiều hơn và làm những việc cháu thích.
Mỗi lần đọc trên mạng, thấy thông tin về trẻ em tự tử, tôi lại thấy xót xa và lo lắng cho các em. Ngày nay, áp lực cuộc sống không còn phụ thuộc vào bất kỳ lứa tuổi nào. Nếu là thời của tôi thì mọi chuyện sẽ thoải mái hơn. Trẻ em thiếu điều kiện vật chất nhưng niềm vui tinh thần luôn tràn đầy. Tôi lớn lên mà không bị áp lực từ những kỳ vọng của người lớn. Sau khi học xong đại học, hãy tìm việc làm, kiếm tiền trang trải chi phí sinh hoạt và tích lũy tài sản. Tôi không quá nổi bật và có kế hoạch 3, 5 năm rõ ràng như những người khác nhưng tôi vẫn dần tích lũy cho mình những trải nghiệm và giá trị sống. Và trên hết là sự bình an nội tâm!
Nhiều phụ nữ biết cách nạp lại năng lượng cho mình bằng những giây phút thư giãn (minh họa) |
Ở tuổi 30, tôi mua được một căn hộ nhỏ ở trung tâm thành phố. Dù trong nhóm bạn, tôi là người mua nhà sớm, nhìn lại tôi vẫn không quá bận rộn đi sớm về muộn, làm việc ngày đêm để đạt được mục tiêu tài chính của mình. Người bạn thân nhất của tôi nhìn vẻ ngoài xấu xa, điềm tĩnh của tôi nhưng mọi chuyện vẫn ổn. Cô mím môi trêu chọc: “Thánh trị kẻ ngu là có thật.”
Điều tôi cảm thấy may mắn là trong cuộc sống tôi luôn có được sự thư thái, có được sức mạnh nội tâm trước những sóng gió không thể tránh khỏi. Dù đang đi trên hành trình nào, tôi luôn dành thời gian cho bản thân, cân bằng bản thân bằng việc thư giãn và làm những gì mình thích.
Tôi nói với bạn tôi một câu nói xưa, hãy yêu bản thân mình. Dù đã cũ nhưng tôi tin rằng đó là bài học mà mỗi người cần tự nhắc nhở mình. Trong cuốn sách Ikigai , tác giả cũng đề cập đến vấn đề này: “Một khi nhu cầu cá nhân được đáp ứng, bạn sẽ biết cách chăm sóc những người thân yêu của mình tốt hơn. Từ đó, cuộc sống sẽ cân bằng và tốt đẹp hơn mỗi ngày”.
Tôi rất thích câu nói: “Hạnh phúc là một cuộc hành trình, không phải là đích đến”. Vì vậy, đừng quá quyết tâm leo núi, bởi đôi khi hoa thơm và cỏ lạ ven đường còn đẹp hơn cả trên đỉnh núi.
Anh Huong
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dieu-quan-trong-nhat-van-la-yeu-thuong-minh-a1509116.html” name=””]