Ta có thể tạo ra bình an, yêu thương, hạnh phúc từ chính suy nghĩ, lời nói, hành động của mình mà không lệ thuộc vào bất kỳ ai hay hoàn cảnh nào.
Anh ấm ức, bực bội, vì nhiều người trong nhà máy không hợp tác, lại thêm công việc tỉ mẩn, cần sự chính xác cao, tới 10g đêm mới xong.
Tôi động viên: “Dạ, mong rằng các bạn trong nhà máy sẽ hợp tác tốt với anh trong chuyến hành trình ngày mai. Vì sếp nhận ra anh có điểm mạnh là rất cẩn trọng và chính xác nên mới giao cho anh việc này”.
Anh chán chường: “Kỹ quá hóa ra hại mình”.
Tôi chữa ngay: “Không phải đâu! Đó là điểm mạnh của anh, không phải ai cũng có được”. Rồi tôi nói thêm: “Anh Dũng dễ thương, luôn giữ mình vui vẻ, bình yên dù có chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Công việc có lúc này lúc khác, có ca dễ ca khó. Cho dù người nào có gây bão thì anh vẫn giữ mình bình yên, cho dù ai có khuấy động mặt hồ thì lòng hồ vẫn yên! Cố lên!”.
Cho dù mặt hồ gợn sóng, lòng hồ vẫn bình yên |
Anh cà khịa: “Na Tra nó khuấy mặt hồ mà long cung có yên ổn đâu!”. Tôi bật cười: “Đoạn này em quên nha!”.
Anh cũng cười. Thế là anh ổn rồi, cảm xúc tiêu cực ở anh đã tan biến.
Tôi làm nghề điều phối viên. Ngoài điều phối lịch làm việc, giờ đây tôi có công việc phụ trội tự nguyện là điều phối cảm xúc. Muốn làm tốt việc này, tôi phải biết điều phối cảm xúc của mình trước. Sau đó, đơn giản, tôi chỉ cần nhắc họ về bản chất thật của họ, về điểm mạnh của họ, thế là họ quay trở về trạng thái cân bằng.
Khi sống trong bản chất thật của mình ta luôn cảm thấy thoải mái, dễ chịu. Nhưng cảm giác này là tự nhiên, không hề dựa vào bất kỳ người nào, hay bất kỳ điều gì (để phân biệt với sự nghiện ngập và phụ thuộc). Đôi khi ta quên, nên ta cần được nhắc, rồi tự nhắc mình.
Ngày xưa tôi cũng như anh, cảm xúc cứ thăng trầm theo công việc. Sau này học về thiền định, mỗi sáng thức dậy, tôi nhắc mình: “Tôi bình an, luôn luôn bình an. Những gì tôi nghĩ, tôi nói, tôi làm đều bình an”. Mỗi giờ, tôi dừng lại một phút để nhắc mình. Trước khi ăn, trước khi uống tôi cũng nhắc mình và cả trước khi đi ngủ tôi cũng nhắc.
Một hôm, đang nói chuyện với một nhân viên ở nhà máy qua điện thoại, tôi thấy mình sắp to tiếng thì chợt một lời nhắc xuất hiện: “Mình bình an mà, nên mình phải cư xử một cách bình an”. Tôi xin phép gọi lại sau và nhè nhẹ gác máy. Sau khi giải phóng cảm xúc của mình, tôi gọi lại và có một cuộc nói chuyện trong yên bình. Sau bước đầu thành công đó, tôi bắt đầu tin và tiếp tục thực hành. Giờ thì tôi làm việc trong sự nhẹ nhàng, bình an và nhắc người khác về bình an.
Suy nghĩ mình như thế nào thì hành động của mình sẽ như thế ấy. Trước tiên là phải nhắc nhớ, khắc ghi những suy nghĩ đó trước, sau là đưa nó vào hành động để có trải nghiệm. Khi có trải nghiệm, ta mới thật sự tin và khi đã tin thì ta sẽ sống với những gì ta tin tưởng. Cuộc đời thay đổi từ đó.
Ảnh minh họa |
Ta có thể tạo ra bình an, yêu thương, hạnh phúc từ chính suy nghĩ, lời nói, hành động của mình mà không lệ thuộc vào bất kỳ ai hay hoàn cảnh nào. Khi ta làm chủ được bình yên, yêu thương và hạnh phúc trong ta thì ta sẽ không đòi hỏi bất kỳ ai theo kiểu: “Quan tâm đến tôi một chút, yêu thương tôi một chút”, hay đòi hỏi bất kỳ điều gì như “Hãy để tôi yên, hãy thôi sóng gió…”. Dù cho ai có làm gì, hay hoàn cảnh có ra sao, thì ta vẫn bình yên, vẫn yêu thương và vẫn hạnh phúc.
Bạn có đang trên hành trình về với bình an, yêu thương và hạnh phúc không?
Ngân Thạnh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dieu-phoi-cam-xuc-de-binh-an-a1460151.html” name=””]