( Yeni ) – Chúng ta không thể lựa chọn chiều dài cho con đường sinh mệnh, nhưng chắc chắn một điều rằng, chúng ta có thể lựa chọn chiều sâu cho cuộc sống.
Thứ nhất: Giữ cái mộc mạc, chính là vui
Cái gọi là ”bão phác, là đề cập đến bảo trì nội tâm thuần hậu và chất phác. Trong tư tưởng của Lão Tử còn có hai ẩn dụ tương tự, đó là “Kiến tố” và “Anh nhi”.
Phác là gỗ chưa điêu khắc. Tố là sợi tơ chưa nhuộm mày. Anh nhi là trạng thái nguyên sơ vốn có, thuần khiết như đứa trẻ mới lọt lòng chưa bị hậu thiên ô nhiễm.
Lại nói đức thường hằng không hề mất, là trở về với trạng thái đơn thuần như đứa trẻ sinh ra. Đức thường hằng mới được đầy đủ, hồi phục về trạng thái mộc mạc, thuần khiết, bản sơ tự nhiên. Còn nói: Trẻ sơ sinh chân khí tồn lưu trong cơ thể chứ không tiêu tan, nên không có cảm giác sợ hãi
Thời thơ ấu hồn nhiên ngây thơ của chúng ta, không có bao nhiêu tri thức và kỹ năng, không giàu có và nổi tiếng, đương nhiên càng không có quyền thế, nhưng đó lại là thời gian vui vẻ, hạnh phúc đáng nhớ nhất trong cuộc đời.
Khi chúng ta nhớ lại tuổi thơ, mọi thứ đều đầy hoài niệm và lưu luyến. Chuyến tàu quay trở về tuổi thơ chính là chuyến tàu không thể mua được vé, cũng không thể đi lậu vé. Những ga tàu đặt tại những cột mốc kỷ niệm, đi suốt chiều dài cuộc sống nhân sinh đã trôi qua, để quay về với ga cuối cùng có tên là “Tuổi thơ tươi đẹp”. Ấy là khoảng thời gian tuyệt vời mà thực tế không bao giờ trở lại, ký ức tươi đẹp vĩnh viễn lưu lại trong tâm tưởng, trở thành sức mạnh tinh thần khích lệ chúng ta đi tiếp cuộc đời gian nan này.
Cùng với sự phát triển của tri thức và sự giàu có của kinh nghiệm thì cuộc đời chính là những dính mắc và quan niệm ngày càng nhiều, càng nặng. Cũng từ đó mà tích tụ phiền não cho cuộc sống.
Thứ hai: Biết đủ là vui
Trên đời này không có họa nào lớn bằng không biết đủ. Không có rủi ro nào bằng tham cầu. Cho nên hễ biết đủ thì con người ta sẽ hạnh phúc.
Biết thế nào là đủ thì không nhục, biết lúc nào nên ngừng thì không nguy mà có thể lâu dài.
Núi có thể san phẳng, biển cũng có thể lấp đầy, nhưng chỉ có lòng tham của con người là vô đáy. chính vì lòng người không biết đủ nên khổ đau từ đó mà sinh ra.
Hài lòng, biết đủ chính là tự tìm kiếm sự cân bằng, chính là cảm giác tự tại trong bản thân mình. Bản thân cho rằng không đủ, thì ngoại lực bên ngoài nào cũng không khích lệ được mình. Ngược lại, tự mình cảm thấy thỏa mãn, ngoại lực nào cũng không thể ngăn trở. Cũng như chuyến tàu về tuổi thơ, không thể dùng tiền để mua vé, mà chỉ có thể giữ gìn ký ức ở trong tâm. Trạng thái hạnh phúc này chỉ có thể gìn giữ ở trong tâm, mạnh mẽ ở trong tâm, không thể mong cầu từ bên ngoài.
Khi một người cảm giác từ nội tâm thấy mọi thứ đều thỏa mãn, thì niềm vui sướng và hạnh phúc cũng không thể diễn tả bằng lời sẽ theo nhau mà đến.
Một người nếu sống không có chừng mực thì ham muốn mãnh liệt sẽ rực cháy, không chỉ đánh mất hạnh phúc mà còn mang lại tai họa và nhục nhã.
Tham muốn và các nhu cầu không được đáp ứng đã là chướng ngại lớn nhất đối với cuộc sống của chúng ta.
Hạnh phúc thật ra rất đơn giản, vui sướng chỉ là thứ dễ tìm, nó giống như không khí và nước, bạn chỉ cần mong muốn có được, bất cứ lúc nào và ở đâu đều có được.Kỳ thực, tham muốn của con người giống như nước biển mặn, càng uống nhiều thì càng khát.
[yeni-source src=”https://xevathethao.vn/uncategorized/nhan-sinh-giu-lay-2-dieu-nay-thi-niem-vui-may-man-khong-moi-cung-se-tim-den.html” alt_src=”https://phunutoday.vn/nhan-sinh-giu-lay-2-dieu-nay-thi-niem-vui-may-man-khong-moi-cung-se-tim-den-d337148.html” name=”Xe và Thể thao”]