Bà sui ra sức ép con dâu về ở chung chứ bà không muốn con gái về làm dâu nhà chồng.
Trong vài tháng qua, tôi thường xuyên nhận được các cuộc gọi video từ bà sui. Trước đây chúng tôi ít liên lạc với nhau, thậm chí 2-3 năm cô ấy không hỏi thăm chúng tôi một câu.
Bà đi thăm con trai – dâu (cách nhà tôi không xa) cũng không thèm qua nhà tôi. Nhưng bây giờ cô ấy đang bận gọi điện, và vẫn gọi video, nói chuyện và gặp nhau.
Thấy con hạnh phúc, bà sui chắc cũng muốn vậy (ảnh minh họa) |
Thực ra quan hệ gia đình chúng tôi không tệ, tuy không được mặn nồng như những gia đình khác. Chỉ là chúng tôi ít liên lạc trực tiếp với nhau mà chủ yếu thông qua con cái. Ví dụ, sau khi kết hôn, con rể tôi sống ở quê vợ, tức là gần nhà chúng tôi, vì công việc của chúng tôi.
Đây là lý do tại sao gần đây cô ấy đã làm việc chăm chỉ để kết nối với tôi. Bởi vì, sau vài câu hỏi lịch sự, cô ấy sẽ kể câu chuyện về ông bà mình. Nào là ông bà ốm đau suốt, nào là buồn chán suốt, nào là mong ông bà về chung sống để an ủi tuổi già, nhưng ông bà đều từ chối.
Sau đó, cô ấy than thở rằng nếu hai vợ chồng về với ông bà thì sẽ đi làm, tuy xa hơn nhưng ông bà sẽ đầu tư thêm vốn làm ăn. Cuối cùng, bà nhờ vợ chồng tôi khuyên nhủ các con, để chúng thu xếp về ở với ông nội.
Thấy cô ấy hỏi nhiều lần, tôi cũng lựa lời hỏi con gái. Ông bà cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất, tâm lý chung là ai chẳng muốn gần gũi con cháu. Nhưng con gái tôi cương quyết: “Chồng con không muốn sang đó, vì không muốn con sống với bố mẹ chồng khó tính. Mẹ chồng tôi rất… vô lý, chị dâu tôi thì xấc xược.”
Tôi đã nhiều lần nghe con gái tâm sự về kỷ niệm khi về quê chồng đi công tác. Tôi thường khuyên con phải nhẫn nhịn, vì một năm chỉ về nhà chồng dăm ba cái Tết, giỗ ông bà, cố gắng cư xử cho phải phép. Nhưng giờ nghe con trai nói về con rể như vậy, tôi cũng không biết nói sao với bà sui, chẳng lẽ nói con trai bà không muốn về nhà bố mẹ đẻ sao!
Đặc biệt, con rể tôi cũng biết bà “ngớ ngẩn” ở chỗ đã có 2 con gái, không ủng hộ việc ở chung nhà chồng. Bà rất thương con, không muốn con phải chịu cảnh làm dâu khổ cực, đau đớn.
Con gái lớn của bà lấy chồng đã 9 năm, Tết nào bà cũng giữ con gái, rể và các cháu đến tận chiều 30 mới “nhả” về nhà nội. Lại còn chuyện thác loạn của cô con gái út. Qua câu chuyện của con gái tôi, cô em út đi lấy chồng nhưng mẹ không cho về làm dâu.
Vậy tại sao bạn cứ khăng khăng rằng con gái tôi phải chịu đựng? Chẳng phải con gái bà cũng phải về làm dâu nhưng đang “chạy án” hay sao?
Ở với ông bà ngoại, do được cưng chiều nên dì út rất ngỗ nghịch, “khinh cả thiên hạ”. Con tôi đã nhiều lần bị tổn thương bởi những lời nói “thông não”. Bà sui luôn chê các con tôi bất tài, bướng bỉnh, hay cãi lại bà…
Nhiều lúc tôi thầm nghĩ, bà nội Sui không dạy con gái đối xử tử tế, lễ phép với anh chị em trong nhà, hà cớ gì lại nhờ người dạy dỗ con gái ngoan của mình để “mang về nhà xài”?
Nghĩ vậy nhưng tôi hiểu rằng, cha mẹ nào mà chẳng xót thương con mình, ai cũng mong con mình có một cuộc sống bình yên, thảnh thơi và hạnh phúc. Nhưng đáng tiếc là nhiều mẹ con coi mình là vàng ngọc mà nâng cao quá, coi người khác là đá mà “đổ xuống đáy vực”. Em thường nghĩ, muốn hưởng quả ngọt thì phải gieo nhân lành trước phải không anh?
Huyen Anh (Dong Nai)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ba-sui-chi-benh-con-gai-a1477252.html” name=””]