“Thưa cô, tôi đã làm được điều mình mong muốn. Con cái là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu họ giống như tình yêu mà bạn đã dành cho chúng tôi trong quá khứ.”
26 năm qua, cô giáo Nguyễn Thị Minh Châu vẫn “sống” trong ký ức, nỗi nhớ của tôi. Mẹ như người mẹ thứ hai đã sinh ra tôi; Bởi cô chính là người khơi dậy niềm đam mê văn chương trong tôi. Cô ấy là giáo viên chủ nhiệm của tôi trong 4 năm cấp hai. Cô dạy chúng tôi văn (nay là văn).
Tôi vẫn nhớ những ngày đó cách đây 26 năm. Dẫu dì tôi bệnh nặng, nhưng với niềm yêu thích chữ viết, với tình yêu thương bao thế hệ học trò, dì vẫn siêng năng đến lớp, vẫn kiên nhẫn lắng nghe tâm sự của các bạn trong lớp. những câu hỏi “ngớ ngẩn” của học sinh. “Lớn lên em cũng muốn làm giáo viên dạy văn như anh.” Nghe tôi thủ thỉ, cô mỉm cười, xoa đầu nói: “Người thầy phải yêu thương và hiểu biết mọi việc, phải chuẩn bị tinh thần và thực sự nỗ lực vì điều đó”.
Cô chủ nhiệm Minh Châu (áo dài đỏ) và các nữ sinh. Tác giả đứng ở hàng sau (thứ năm từ phải sang) |
Ấy vậy mà, khi ngọn lửa đỏ từ những cây phượng già ngoài sân trường đã nở rộ, khi học trò chúng tôi vui mừng, phấn khởi vì chỉ còn một tháng nữa là đến kỳ nghỉ hè, buổi sáng hôm đó khi chúng tôi đến lớp thì nghe tin dữ. tin: Bà Châu qua đời sau cơn trụy tim.
Cầm trên tay tấm ảnh cả lớp chụp cùng cô và các thầy cô bộ môn vào ngày 20/11, năm cuối cấp hai của tôi, nước mắt tôi tuôn rơi. Hình ảnh nàng, nụ cười và mái tóc chòm râu dê xoăn nhẹ như làn sóng nhẹ bồng bềnh tỏa hương châu chấu thơm ngát vẫn còn vương vấn đâu đó.
Ngày hôm đó, được chụp ảnh cùng thầy cô thực sự là một món quà vô giá và là niềm tự hào vô bờ bến của các em học sinh chúng tôi. Tôi đã cất giữ bức ảnh hiếm hoi đó như một báu vật. Trong suốt 3 năm giảng dạy sư phạm, tôi luôn mang theo bức ảnh chụp bên mình, coi đó là động lực giúp tôi học tập và thực hiện được ước mơ trở thành một cô giáo vùng cao như cô.
Sau khi tốt nghiệp, tôi hào hứng nhận lời làm việc tại trường THCS Mường Chum, huyện Mường La, Sơn La. Nơi làm việc của tôi cách nhà 70km nên tôi tạm trú trong một căn phòng nhỏ, ngay tại trường.
Lần đầu tiên bước lên bục giảng, người tôi muốn báo tin nhất chính là cô Minh Châu – người đã nuôi dưỡng và cho tôi niềm yêu thích văn học – người đã dạy cho tôi những bài học về con đường thành công. làm việc, mang lại cho tôi nguồn cảm hứng bất tận cho những tác phẩm thơ ca.
Sau 12 năm công tác ở huyện Mường La, tôi được điều động về dạy ở huyện Mai Sơn, gần nhà. Giờ đây, sau gần 18 năm đi dạy, đến những ngôi trường ở “vùng khó khăn” đầy thiếu thốn, đối mặt và vượt qua biết bao khó khăn cũng như thử thách tình yêu nghề dạy học, tôi đã có thể mỉm cười. báo” với “dì kính yêu” ở trên trời: “Dì ơi, con đã làm được điều con mong ước rồi. Con cái là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu họ giống như tình yêu mà bạn đã dành cho chúng tôi trong quá khứ.”
Phạm Thị Yến (Sơn La)
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành Phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Những bức ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-co-oi-em-da-la-co -delivery-day-van-a1505957.html” name=””]