Mỗi mùa Giáng sinh, tôi lại nhớ về tuổi thơ của mình trong ngôi nhà có cả cha và mẹ. Thật ấm áp và an toàn!
Mẹ chọn những món ăn mà anh em tôi thích để chuẩn bị cho bữa tiệc Giáng sinh (ảnh minh họa) |
Tôi luôn nhớ câu hỏi của mẹ mỗi khi Giáng sinh đến gần: “Giáng sinh này con muốn ăn gì?”
Dù tôi ở nhà hay đi xa, mẹ tôi đều hỏi tôi câu hỏi đó. Bà hỏi để chuẩn bị tiệc Giáng sinh cho gia đình. Gọi là tiệc, nhưng gia đình tôi ăn đơn giản, chủ yếu là để tụ họp.
Những món ăn Giáng sinh truyền thống như gà tây nướng, bánh khúc cây, thịt xông khói… hoàn toàn xa lạ với một gia đình sống ở nông thôn như gia đình tôi. Mẹ chỉ làm những món mà anh chị em tôi thích ăn nhất. Vào thời điểm đó, tôi thích cơm tấm khô. Thấy tôi thấy ngon, năm nào mẹ cũng làm cho tôi ăn. Cơm tấm trở thành món ăn Giáng sinh “truyền thống” của gia đình.
Món cơm cốm dẹp mẹ làm đã trở thành một phần ký ức của tôi trong mùa Giáng sinh (ảnh: Internet) |
Món cơm cốm đẹp mắt, trông có vẻ dễ làm nhưng lại rất khó và tỉ mỉ. Sau khi mẹ mất, tôi đã mua cơm cốm giã nhuyễn về làm thử. Cơm cốm giã nhuyễn được ép khô, nếu làm không đúng cách dễ bị nhão hoặc cứng, ăn không ngon. Tôi không có thời gian học cách làm cơm cốm từ mẹ nên phải lên mạng học cách làm. Muốn cơm cốm mềm dai, ta phải rưới đủ nước vào cho ẩm. Sau đó trộn đều cho cơm cốm mềm. Sau đó cho dừa nạo và đường vào trộn đều cho vừa ăn.
Lần đầu tiên tôi làm, tôi nghĩ ra một cách khác để làm nhanh hơn, đó là đổ nước ấm vào gạo để làm mềm nhanh. Nhưng tôi đã thất bại. Hóa ra công việc này đòi hỏi rất nhiều công sức, sự tỉ mỉ và kiên nhẫn. Không thể làm vội được.
Chỉ một đĩa cốm đã làm xong, nhưng mất khá nhiều thời gian. Tất nhiên, nó vẫn không thể mềm và thơm như cốm của mẹ tôi. Tôi nhớ những chiếc cốm đêm Giáng sinh, nhà đông người nên mẹ tôi làm rất nhiều, phải dùng một chiếc chậu inox lớn để trộn. Sau đó mẹ tôi gói từng bó bằng lá chuối tươi để tạo mùi thơm, và chia cho từng đứa cháu nhỏ, thậm chí cả trẻ con hàng xóm đến chơi. Ai cũng thích.
Một cái chậu đầy, nhưng mẹ tôi không bao giờ yêu cầu anh em tôi giúp đỡ. Bà làm việc một mình trong bếp. Vào thời điểm đó, tôi không đủ nhạy bén để hiểu hết sự vất vả của bà, với vô số công việc không tên khiến bà bận rộn từ sáng sớm đến tận đêm khuya. Ngày nào cũng giống nhau.
Mẹ không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ âm thầm làm việc chăm chỉ. Cho đến một ngày mẹ bị bệnh và nằm xuống, cả nhà trở nên bừa bộn vì không ai biết làm việc nhà. Trong bếp của mẹ, mọi thứ đều gọn gàng, nhưng vì chúng tôi không bao giờ động đến bất cứ thứ gì, nên mỗi lần vào bếp, anh em tôi đều bối rối tìm món này món kia.
Sau khi mẹ mất, tôi nhận ra rằng mình chẳng học được gì từ mẹ, vì bản tính vô tư lự của tôi, nghĩ rằng mẹ sẽ không bao giờ rời xa tôi.
Trang trí nhà cửa mỗi dịp Giáng sinh để không gian sống thêm sinh động (ảnh minh họa) |
Hôm nọ, bạn tôi nhắn tin phàn nàn rằng đứa con tuổi teen của cô ấy quá bướng bỉnh, không thể chịu đựng được.
Trước những chia sẻ khác của bạn, tôi thường thông cảm với bạn, để bạn bình tĩnh lại rồi từ từ đưa ra lý do. Nhưng lần này, tôi đã do dự rất lâu trước khi gửi tin nhắn, mặc dù tôi biết bạn đang chờ câu trả lời của tôi. Tôi do dự vì tôi nhớ lại cách tôi đã làm cha mẹ buồn khi còn nhỏ. Khi còn là một thiếu niên bướng bỉnh, tôi không nghe lời cha mẹ hoặc anh chị em của mình, mà chỉ nghe lời bạn bè. Khi đến tuổi hẹn hò, tôi nghĩ mình đã trưởng thành, vì vậy tôi đã xây dựng một bức tường để ngăn cách mình với cha mẹ. Trong một thời gian dài, tôi không có bất kỳ cuộc trò chuyện nào với cha mẹ. Sau đó, sau khi tốt nghiệp ra trường, tôi lại bận rộn với công việc.
Người ta nói, phải có con mới yêu được cha mẹ. Tôi không có con trước khi cha mẹ mất. Cảm xúc còn đọng lại cứ ùa về như sóng mỗi khi tôi nghĩ về họ.
Tôi nhẹ nhàng nói với bạn mình: “Phải đến khi gần 30 tuổi, chúng ta mới học được cách yêu thương cha mẹ. Meo chỉ mới 13 tuổi thôi”.
Tôi cũng là một đứa trẻ bướng bỉnh, đôi khi liều lĩnh, nhưng sau tất cả, sự ấm áp của gia đình là nguồn hạnh phúc lớn nhất của tôi. Mỗi mùa Giáng sinh, tôi lại nhớ về tuổi thơ của mình trong một ngôi nhà có cả cha và mẹ, ấm áp và an toàn.
Không còn ai hỏi tôi: “Giáng sinh này con muốn ăn gì?” như trước nữa, nhưng trong cuộc sống này mọi thứ đều là một hành trình liên tục, và tôi đang thực hiện sứ mệnh của mình, đó là tạo nên một mùa Giáng sinh ấm áp và bình yên cho gia đình nhỏ của mình, giống như mẹ tôi đã từng làm.
Anna
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/giang-sinh-nay-con-muon-an-gi-a1537570.html” name=””]