Cô nghĩ không biết ngày mai mẹ sẽ cho ăn gì. Cô chưa có gia đình nên hãy tận hưởng niềm hạnh phúc nhỏ nhoi này.
Bây giờ, đa phần người lao động, nhân viên văn phòng… ăn cơm trưa bên ngoài nhiều hơn cơm nhà.
Một thời, báo chí báo động về vệ sinh an toàn thực phẩm (mà thật ra lúc nào cũng có thể báo động), dân văn phòng rủ nhau mua hộp đựng cơm để mang cơm theo ăn trưa. Có cung ắt có cầu, hộp cơm trưa đủ các kiểu ra đời, vừa lịch sự lại có thể hâm nóng được, rất tiện lợi.
Được dăm bữa nửa tháng, sáng dậy nấu cơm lích kích, lại muốn ngủ nướng, các cô bỏ cuộc. Các bà mẹ trẻ, tối thức khuya vì con nhỏ, sáng dậy sớm nấu được nồi cháo cho con là giỏi lắm rồi.
Ảnh mang tính minh họa – Pressfoto |
Thế mới thấy giá trị bữa cơm trưa văn phòng do công ty tổ chức. Công ty đông người, có bếp ăn tại chỗ, công ty ít người đặt cơm, đến giờ có người mang đến. Tiện lợi vậy nên dù biết chất lượng bữa cơm không bằng nấu mang theo, nhưng là chọn lựa của số đông.
Dễ dàng thấy giờ gần trưa, các thùng cơm hộp được chở đi khắp phố phường cung cấp cho người lao động từ tay chân cho đến bàn giấy. Tùy theo thu nhập mà chọn suất ăn ít hay nhiều tiền.
Thậm chí, có người than thở, làm ra tiền mà không có thời gian xài. 6g30 sáng đã phải có mặt ở trạm xe đưa đón.
Nhà máy cách thành phố 30 cây số. Lên xe, vui thì dăm câu với đồng nghiệp, còn không lấy tờ báo che mặt ngủ. Trưa ăn cơm công sở. 6g30 chiều mới về đến nhà. Mệt mỏi, rã rời mắt cứ muốn díp lại. Bạn bè có rủ nhậu nhẹt thì đi luôn, vì về đến nhà rồi là ngại đi. Chỉ có ngày Chủ nhật nghỉ ngơi thì giặt quần áo, chăm sóc nhà cửa, con cái, cây cối…
Có mang tiền đi tiêu vội cũng không… kịp!
Cuộc sống tất bật, khiến đôi lúc con người quên mất bữa cơm nhà cho tươm tất. Cả hai vợ chồng đều bận bịu, ăn uống qua quýt. Mới tự hỏi, làm để chi mà phải chờ đến khi về già mới hưởng thụ?
Bà mẹ về hưu ở quê rảnh rang, ngày dài không biết làm gì, khăn gói vào thành phố chơi với con. Tiếng là chơi, chứ bà vừa đến nhà con là bươn ra chợ cho dù thức ăn bà mang từ quê vào cũng không ít.
Cả ngày ở nhà, bà mẹ lại nghĩ đến việc chế biến món ăn. Sáng bà dậy sớm, nấu thức ăn, cơm cho con mang theo ăn trưa. Chiều bà chuẩn bị món khác cho bữa cơm đông đủ cả nhà. Tối bà ngủ sớm, khi gia đình con vẫn còn ồn ào ti vi, học hành, điện thoại, chat…
Ảnh mang tính minh họa – Jcomp |
Người già ngủ năm tiếng trong đêm là đủ, những đêm thức giấc 3g sáng bà lại nghĩ ngợi lung tung. Hết kéo dòng thời gian lùi về ký ức, rồi trở về thực tại bà lại tính toán hôm nay ăn món gì, hôm qua đã ăn món gì rồi và ngày mai là món gì nữa. Ngày nào giấc về sáng của bà mẹ chỉ loanh quanh vậy. Nhìn đồng hồ, trước khi rời khỏi giường bà lẩm nhẩm lời cầu nguyện xin cho một ngày bình an.
Là bởi, bà biết, lát nữa thôi, khi con cái kéo nhau đi hết mình bà ở nhà suốt ngày dài, bà chỉ thở phào khi mọi người về đông đủ. Ngoài phố kia dòng xe trôi như sông, ồn ào ngày đêm, ra đường có nghĩa là lao vào cuộc mưu sinh đông đúc, chật hẹp.
“Làm gì có ích cho con cái thì làm” là ý kiến chung của các bà mẹ thời nay khi con cái đã lớn, có gia đình, ra riêng.
Và một trong những điều làm đó, các bà mẹ lại ra chợ hay siêu thị, lên xuống, đắn đo, chọn lựa để sao cho con cháu có được bữa ăn an toàn, không lãng phí.
Bữa trưa, cô con gái mở cơm hộp ra. Một cái đùi gà nướng, canh cà chua trứng và ít đậu que xào, ngon quá, ăn ngấu nghiến, chắc tại đói.
Cô nghĩ không biết ngày mai mẹ sẽ cho ăn gì. Cô chưa có gia đình nên hãy tận hưởng niềm hạnh phúc nhỏ nhoi này.
Ngày nào đó, cô cũng sẽ như mẹ bây giờ thôi!
Kim Duy
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ngay-mai-me-nau-mon-gi-a1465398.html” name=””]