Mẹ chia sẻ với con gái dễ dàng hơn bố. Cho nên, chồng dù khó khăn cỡ nào, bảo thủ cỡ nào, trong chuyện này anh ấy cũng… thất thế hơn tôi
Năm lớp 11, con gái tôi quen một bạn trai cùng lớp. Hai đứa tối nào cũng nhắn tin qua mạng, cho đến giữa năm thứ hai đại học mới lần đầu đi chơi riêng.
Chồng tôi rất khắt khe chuyện con đang học mà có bạn trai, dù con 20 tuổi, đã là sinh viên. Anh ấy bảo, tầm tuổi nào cũng có thể yêu được, nhưng học hành mà lơ là, sau này sẽ là người thất bại.
Con gái tôi bị cha canh giữ đến tội nghiệp ( Ảnh minh họa) |
Tôi thấy thương con bé. Hình như không chuyện gì con không kể mẹ nghe. Chuyện bạn này bạn kia, chuyện học hành, làm đẹp, thậm chí chuyện nhà bạn trai vừa mới thay cái bồn rửa chén.
Con không giấu mẹ chuyện gì, nhưng việc tôi không thuyết được ba để con tự do có bạn trai, tôi thấy có lỗi với con.
Thế là, mỗi lần ba đi công tác, tôi “bật đèn xanh” cho con tranh thủ đi chơi. Chồng tôi có thói quen ở nhà thì thôi, hễ đi xa là gọi điện thoại cháy máy. Mà câu hỏi nhiều nhất là “con gái đâu rồi?”.
Tôi bảo con đi ngủ rồi, hôm thì con sang nhà bé Dâu hàng xóm, hay con đang tắm gội, cũng có khi tôi bảo con đi chơi với đám bạn cũ, thì anh ấy hỏi: “Con về chưa, sao giờ này con chưa về?”.
Tôi biết việc nói dối này chẳng hay ho gì. Tôi không tiếp tay cho con đi chơi, nhưng rõ ràng con đã lớn, tầm tuổi này con có bạn trai có gì sai? Tuổi con, 30 năm về trước, tôi cũng có người yêu, vậy sao bất công với con?
Giận chồng, có lần tôi hỏi: “Hay ngày xưa anh yêu nhiều, lừa dối nhiều người nên sợ con gái cũng bị lừa?”. Thế là cãi nhau. Vợ chồng có thể gặp khó khăn về vật chất, nhưng việc bất đồng quan điểm trong dạy con là hết sức bực mình.
Khi con gái 12, 13 tuổi, tôi đã hủ hỉ chuyện giới tính, nói “toạc móng heo” với con, trang bị kiến thức để coi không bỡ ngỡ, để khi gặp sự cố, con biết cách đối diện, thậm chí sẵn sàng cho tình huống xấu nhất. Một cô gái 20 tuổi, chồng tôi cứ vô tư nghĩ con chỉ biết sách vở chứ “chưa biết gì”. Nghĩ thế là… lầm chết. Thời đại công nghệ, trẻ mầm non có đứa đã biết yêu rồi!
Có hôm chồng tôi bắt gặp bé Lan, bạn học chung với con tôi đang ngồi sau xe một thanh niên, anh liền về kể như một phát hiện động trời. Anh đâu biết Lan có bạn trai từ lớp 6, sau này còn đi chơi xa tận Đà Lạt, Vũng Tàu. Chuyện này cũng là con gái kể cho tôi nghe.
Chồng khó khăn với con gái quá thì mẹ con tôi cùng nhau “vượt khó” bằng cách “nương tựa” vào nhau để con có người yêu. Tình yêu tuổi học trò là tình yêu đẹp nhất, trong sáng nhất, một trải nghiệm tuyệt vời trong đời người, vì thế tôi không ngăn cản con.
Con gái gần gũi với mẹ hơn. Mẹ chia sẻ với con gái dễ dàng hơn bố. Cho nên, chồng dù khó khăn cỡ nào, bảo thủ cỡ nào, trong chuyện này anh ấy cũng… thất thế hơn tôi. “Yêu đi con. Yêu vui mà. Mà nhớ phải yêu sáng suốt là được”, tôi hay nói với con như thế.
Thái Phương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/cha-canh-giu-chan-moi-cua-khong-cho-con-gai-di-voi-nguoi-yeu-a1463406.html” name=””]