Bài học mà ba dạy cho anh chị em tôi khiến tôi nhớ mãi đó là: chia sẻ niềm vui với người khác là điều rất khó.
Ba tôi qua đời trước khi có mạng xã hội, và hẳn nhiên người không chứng kiến một cộng đồng với đủ mọi hình thức phong phú trên từng status như bây giờ. Tuy vậy, bài học mà ba dạy cho anh chị em tôi khiến tôi nhớ mãi đó là: chia sẻ niềm vui với người khác là điều rất khó.
Ba nói rằng, mỗi khi người chung quanh có niềm vui nào đó, họ nói ra để mọi người cùng chia sẻ, nhưng việc đó không dễ gì được tiếp nhận. Vì khá nhiều người có tính ganh tị, ngoài mặt thì vui, thốt ra những câu chúc mừng, nhưng trong lòng vẫn có sự ganh tị ngầm.
Ganh tị với thành công của người khác là bản tính xấu đều ít nhiều có trong mỗi người (ảnh minh họa) |
Ba nói cho chúng tôi biết, không phải để vạch trần mặt xấu của mỗi người, mà để chúng tôi nhìn ra và chấp nhận, nếu thấy đó là tính của mình cần sửa đổi thì cố gắng sửa đổi, mỗi ngày chỉ cần tốt hơn hôm qua một chút thôi cũng được.
Bởi vì theo ba, sự giả tạo, lòng không vui mà vẫn thể hiện là vui, dần dần sẽ mất đi cảm xúc chân thực vốn có trong mỗi con người. Chẳng ai muốn mình đánh mất đi sự chân thực.
Vậy làm cách nào để chia sẻ niềm vui một cách chân thực, trọn vẹn? Ba nói phải tập. Phải khơi gợi hạt giống thiện lành có sẵn bên trong mỗi người. Thay vì ganh tị với thành tích của người khác, mình hãy ước ao mình cũng được như họ. Ý nghĩ tích cực ấy khiến mình không khó chịu với thành công người khác đạt được. Theo hướng tích cực thì điều ấy tốt cho tâm trí mình, sẽ giúp thu hút thành công đến với bản thân qua cách nhắc nhở mình nỗ lực hơn mỗi ngày. Còn nếu chưa sẵn sàng cho việc chia sẻ niềm vui với người khác, thì cũng đừng thể hiện cảm xúc đối lập. Vì như vậy sẽ hình thành thói quen xấu trong tính cách.
Sau này, mạng xã hội phát triển, dù muốn dù không tôi phải sống trong không gian mà mọi người đều phô bày những mặt đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Tôi chưa hẳn rèn luyện được tính chân thực trong việc chia sẻ niềm vui, như lời dạy của ba, nhưng ít nhất tôi đọc được tình huống của chính mình.
Mạng xã hội với muôn hình vạn trạng. Cái hay là mình có thể chọn lựa nội dung cần xem, ẩn cái nào và hiện cái nào. Nếu thấy bản thân chưa đủ vững vàng, hãy chọn những trang thông tin lành mạnh, mang kiến thức thích hợp mà bản thân đang cần.
Tôi vẫn nhớ những ngày tết nguyên đán vừa qua, trên mạng xã hội tràn ngập hình ảnh đẹp, cảm động về cảnh sum họp gia đình, gặp gỡ bạn bè, những cái ôm, nụ cười tươi tắn, những chuyến chu du từ làng quê đến phố thị sầm uất… Ở status nào tôi cũng háo hức theo từng hành trình của họ, và đương nhiên là… like mỏi tay.
Không riêng tôi mà nhiều người cũng đều thấy được sự tích cực trên mạng xã hội ngày tết. Có người còn thốt lên rằng, phải chi mạng xã hội ngày nào cũng là ngày tết thì hay biết mấy.
Những ngày tết, tôi được tiếp thêm năng lượng từ những status tươi tắn, rạng rỡ đón xuân của mọi người cả quen lẫn lạ. Tôi gọi đó là kiểu “khoe khoang lành mạnh”. Nhưng đến mùng 4, tôi gặp một đồng nghiệp không về quê ăn tết vì những lý do riêng. Bạn ở lại nhà trọ và đón tết một mình. Bạn nói rằng, thấy mọi người ăn tết tưng bừng mà chạnh lòng. Bạn cũng thèm không khí sum họp gia đình, có cha mẹ, anh chị em quây quần bên mâm cơm mang hương vị tết, nhưng không được. Vậy nên, bạn tránh xa mạng xã hội để bảo toàn năng lượng cho mình.
Khi ấy tôi chợt nhận ra, chẳng có một sự khoe khoang nào hoàn toàn lành mạnh hay không lành mạnh, tất cả chỉ là góc nhìn của mình.
Có lần tôi đến nhà chị bạn chơi. Chị có gia đình với 2 bé gái xinh xắn, một khu vườn nhỏ nhưng gọn gàng, ngan ngát hương hoa. Không gian sống của chị là những góc riêng được chăm chút rất đẹp, từ hồ cá thiên nhiên, đến những khóm hoa, chậu bonsai, khung cửa sổ với cây hoa dây leo cho không gian thêm mát lành. Cảm giác bình yên đến với từng bước chân tôi.
Chị có không gian sống lý tưởng, mỗi ngày chị dạy các con cùng trồng cây như một niềm vui và chẳng cần khoe lên mạng xã hội (ảnh minh họa) |
Tôi hỏi chị, nhà đẹp vậy mà chưa khi nào thấy chị chụp đưa lên Facebook. Chị cười, nói đùa: “Chị bận sống thật nên đâu có thời gian sống ảo”.
Hôm ấy trở về, tôi tự nhủ với bản thân sẽ dành thời gian để “sống thật” như chị. Vì suy cho cùng, mọi niềm vui, hạnh phúc… đâu dựa vào sự ghi nhận hay ngợi khen từ người khác, chỉ cần bản thân mình cảm nhận là đủ.
An Na
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chia-se-niem-vui-tuong-de-ma-kho-a1514301.html” name=””]