Tôi uất ức không phải chuyện ít hay nhiều tiền, mà vì sự không thành thật của chồng.
Mẹ chồng tôi rất thương tôi (ảnh minh họa) |
Mẹ chồng tôi năm nay 60 tuổi nhưng da vẫn đẹp. Nhờ có làn da trắng, mịn và căng bóng bất chấp tuổi tác mà mẹ bán mỹ phẩm rất chạy. Thu nhập của mẹ vì thế hơn tôi rất nhiều.
Tôi về làm dâu 5 năm nhưng chưa khi nào phải biếu cha mẹ chồng tiền tiêu. Mẹ luôn nói: “Con cứ giữ lấy tiền đấy mà nuôi cháu. Mẹ lo được cho mẹ”.
Không những thế, mỗi lần chúng tôi về quê, trước khi đi, mẹ còn thường dấm dúi tiền cho tôi hoặc chồng tôi, vì nói mẹ không giúp gì được chuyện trông cháu, các con cầm thêm tiền mà thuê bảo mẫu.
Tôi biết ơn mẹ chồng vì tất cả những điều đó. Mẹ luôn thấu hiểu cho hoàn cảnh khó khăn của vợ chồng tôi khi nuôi con giữa thành phố đắt đỏ. Mẹ chẳng bao giờ đòi hỏi tôi phải mua món đồ gì cho mẹ.
Từ khi cưới, trở thành con của mẹ, tôi cũng được mặc định là một người con dâu tốt, nhờ sự rộng lượng và khen ngợi của mẹ. Chồng tôi còn thường đùa: “Nhà khác thì con dâu sợ mẹ chồng, chứ nhà này thì mẹ chồng sợ con dâu”. Tôi biết anh đùa, vì tôi yêu thương và kính trọng mẹ chồng thật lòng, chẳng có chuyện ai phải sợ ai.
Hôm ăn tết xong, khi vợ chồng tôi sửa soạn để từ quê vào thành phố, mẹ chồng đưa một phong bao lì xì cho chồng tôi. Mẹ nói: “Mẹ góp được chừng này, các con cầm lấy còn lo cho cháu”. Tôi cũng đứng ngay đó nên nói cảm ơn mẹ. Chồng tôi thì đưa qua đẩy lại, bảo không cầm, nhưng rồi anh vẫn cầm.
Thật sự thì tôi cũng không nghĩ gì nhiều, vì quan điểm của tôi là không muốn xin tiền của mẹ. Nhưng nếu mẹ có tiền cho con cháu, thì mình nhận mẹ cũng vui.
Vào đến thành phố, tôi hỏi chồng về số tiền, chồng tôi chỉ trả lời qua loa: “Cũng đủ trả tiền xe thôi”. Tiền xe đi về của cả nhà là 5 triệu đồng, nên tôi nghĩ mẹ chồng cho bằng khoản tiền này.
Tôi không ngờ chồng lừa dối mình (ảnh minh họa) |
Mấy ngày nay, tôi nghĩ nhiều về chuyện có nên mua một chiếc xe hơi cũ để tiện di chuyển. Vợ chồng tôi có 3 đứa con nhỏ, muốn đi đâu cũng dắt díu nhau lên xe đò, rất vất vả. Nhưng chúng tôi hiện chỉ có khoảng 100 triệu tiền tiết kiệm.
Tôi đau đáu chuyện tiền bạc nên gọi tâm sự với mẹ chồng. Tôi nói về chuyện muốn mua xe và ướm hỏi để mượn cha mẹ chồng hoặc anh em. Mẹ chồng tôi hoàn toàn ủng hộ ý định sắm xe. Bà khuyến khích chúng tôi mượn nợ để mua, bảo rằng phải vay thì mới có động lực làm lụng trả nợ.
Nhưng bà than: “Hôm trước, mẹ gom được 50 triệu đồng và đưa hết cho vợ chồng con rồi. Bây giờ mẹ không còn nữa, nhưng sau này tích cóp được thêm thì mẹ đưa cho”.
Nghe mẹ chồng nhắc tới 2 lần số tiền 50 triệu, tôi té ngửa. Vậy là mẹ chồng tôi đưa cho chồng tôi 50 triệu đồng, nhưng anh giấu tôi.
Tôi về dò xét chồng: “Hôm trước mẹ đưa cho anh bao nhiêu thế?”. Chồng tôi bảo: “Anh không đếm, nhưng anh rút ra để trả tiền xe rồi. Rồi nhập vào tiền lì xì của mấy đứa để tiêu từ hôm đó đến giờ, còn chừng này đây”. Nói rồi chồng tôi đưa ra số tiền khoảng… 2 triệu đồng.
Uất ức không phải chuyện ít hay nhiều tiền, mà vì sự không thành thật của chồng, tôi gào lên: “Mẹ nói đưa cho anh 50 triệu chứ không phải chừng này! Anh có quỹ đen!”.
Chồng tôi bất ngờ, nhưng vẫn cãi: “Quỹ đen ở đâu ra? Em nói cái gì thế? Anh có tiêu đồng nào cho mình?”.
Tôi nói cách nào, chồng tôi vẫn không chịu thú nhận. Chuyện tiền bạc tế nhị, chẳng nhẽ tôi lại gọi điện về cho mẹ chồng để 3 mặt một lời? Tôi tin mẹ chồng, vì chẳng có lý gì để mẹ nói dối chuyện này, mẹ chồng tôi vốn thoải mái, sòng phẳng mà. Nhưng chồng tôi cứ khăng khăng chối như thế, tôi phải làm thế nào đây?
N. M (quận 11, TPHCM)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-choi-bay-viec-giau-quy-den-a1484090.html” name=””]