Cái xe máy của phụ nữ ấy mà, nếu nó được đàn ông mua cho, sửa sang, chăm sóc, thì tốt biết bao.
Trên các diễn đàn ô tô, xe máy, người ta cảnh báo chị em đi mua xe dễ bị lừa hoặc mua hớ (Ảnh minh họa) |
Tôi ra tiệm xe lớn nhất quận 10, TPHCM, định mua chiếc xe Lead. Chẳng hiểu anh bán hàng khéo miệng lèo lái thế nào mà tôi lại chuyển qua mua chiếc xe ngoại nhập độc lạ. Tôi bỗng thành ngôi sao trên đường khi rất nhiều người nhìn, để ý.
Từ một người ít nói, bỗng nhiên tôi rộn ràng giao tiếp từ phút dắt xe về nhà xe tới lúc đi bấm biển số. Ví dụ ở bãi xe: Xe điện hả chị? Xe cô 50cc hả? Tại cây xăng: Tôi lần đầu đổ xăng cho cái xe này. Trên đường: Xe hiệu gì vậy cô? Giá bao nhiêu, đẹp quá…
Cũng có khi câu chuyện có chi tiết không vui, như khi dừng đèn đỏ, một trai đẹp trờ xe từ phía sau lên hỏi: “Em ơi, xe này của hãng nào?”. Tôi quay mặt lại, dù có khẩu trang, anh ta vẫn đổi sang gọi chị. Nhưng không sao, sau những câu hỏi mồi, cuộc chuyện trò ngắn ngủi nhưng nổ như bắp rang. Anh trai trẻ ấy muốn mua chiếc xe nhẹ và đẹp này cho mẹ.
Với tôi, đó nhất định là người rất “đàn ông”.
Những người đàn ông thấy chiếc xe đẹp và tiện di chuyển trên đường, họ theo sát nó để ý từng chi tiết và bắt chuyện hỏi han, hoàn toàn không phải vì cái bà ngồi “trển” mà vì cái bà, cái cô thương yêu ở nhà. “Anh mua cho chị nhà đi, nó tiện lắm”, tôi hay chốt cuộc trò chuyện như vậy trước khi phóng đi.
Có anh nọ đang chở một nữ sinh phía sau nói luôn: “Cho tôi tên cửa hàng xe, tôi nghiên cứu mua cho con gái. Cháu sắp 18”. Tôi phải dừng lại cho anh ghi tên cửa hàng xe tôi mua…
Thế đó, câu chuyện làm tôi chợt chạnh lòng và làm tôi nhớ ngày còn thiếu nữ. Nhóm bạn thấy tôi đi chiếc xe máy cà tàng, chết máy suốt cũng bực dùm. Cậu bạn khá thân bảo: “Tui nhìn cái xe biết ngay bà chưa có người yêu”.
Rồi cậu mang xe tôi ra tiệm sửa, sửa xong, hóa đơn tính tiền nhiều quá, cậu bảo với anh chàng đang tán tỉnh tôi: “Mày muốn cua em ấy thì trả tiền cái đơn này”. Cuối cùng là tôi tự trả, nhưng chuyện của cậu bạn thì tôi nhớ mãi.
Sau này, thi thoảng mang xe đi sửa, tôi cũng nghe mấy anh thợ hỏi câu vu vơ: “Trời, chồng đâu mà để cái xe đến mức thế này”. Lúc ấy, dù miệng cười nhưng lòng khó chịu, tôi rất muốn nói một câu nặng nề kiểu như “chồng đi Mỹ rồi”, “chị làm gì đã có chồng”…
Không phải chị em nào cũng được người đàn ông của mình chăm sóc chiếc xe (Ảnh minh họa) |
Lần gần nhất, chồng tôi phát hiện chiếc xe Lead cũ rích của tôi bị hư con ốc vặn kính gương chiếu hậu, làm cái gương xoay tít mù, nhưng anh chỉ coi qua loa và kết luận: “Phải có cờ lê mới vặn được”.
Tôi chờ mãi, anh không mua cờ lê cũng chẳng đề cập lần nào nữa, nên đành dắt ra tiệm sửa.
Cái xe máy của phụ nữ ấy mà, nếu nó được đàn ông mua cho, sửa sang, chăm sóc, thì tốt biết bao. Không phải tôi không thể đi chọn mua xe mới hay ra tiệm sửa, nhưng nếu tôi tự làm mấy việc này, tôi khó mà vui vẻ lắm.
Khánh Trang
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-dau-ma-vo-di-mua-xe-sua-xe-a1484632.html” name=””]