Phụ nữ cũng luôn khao khát tự do được làm điều mình thích, được đi trên con đường mình chọn và muốn được khẳng định mình, được người khác thừa nhận.
Chị vào công ty từ lúc mới lập gia đình cho đến khi 2 con đã qua tuổi phổ thông, vị trí của chị cũng chẳng xa so với lúc khởi đầu là mấy. Chị chỉ cười buồn khi có ai chọc chị “dành cả thanh xuân để đóng góp cho công ty” mà không biết đã vô tình chạm vào nỗi buồn sâu xa của chị.
Trong phòng ai cũng quý chị, các sếp cũng đánh giá cao năng lực của chị, vài lần chị suýt được đề bạt vào vị trí cao hơn, nhưng rốt cục, các vị trí ấy đành nhường cho người khác. Lý do đơn giản bắt nguồn từ… chồng chị, chứ không phải ai khác.
Chị nhiều việc, phải ở lại làm cho xong, thì chồng cằn nhằn chị hẹn hò với ai mà về trễ. Cả phòng có dịp họp mặt ăn uống ở ngoài, có cả sếp tham dự nên chị không dám từ chối. Chồng chị bảo “mấy người kiếm cớ tụ tập đàn đúm ăn chơi chứ họp hành gì”.
Anh chỉ muốn chị khép nép sau lưng anh, chị hiểu thâm tâm anh sợ bị vợ giỏi hơn rồi qua mặt (ảnh minh hoạ) |
Có lần, công ty tổ chức họp mặt khách hàng ở tỉnh nọ, chị được sắp xếp tháp tùng. Dù chỉ đi 2 ngày nhưng chồng chị cũng dằn hắt, xỉa xói đủ điều, hết mắng chị già còn ham vui đến chửi công ty chị từ sếp đến lính bày trò ăn chơi khiến chị cảm thấy bị xúc phạm nặng nề.
Thế nhưng chỉ cần chị mở miệng giải thích sẽ bị anh dập tắt ngay với lý lẽ, đàn bà chỉ nên tập trung lo cho gia đình, mấy trò ăn chơi tụ tập kia chỉ dành cho bọn trẻ độc thân. Dần dà, những lần sau, khi được sắp xếp tham gia những việc như vậy, chị trình bày với sếp. Là đàn ông nhưng sếp cũng tâm lý, thông cảm, sếp cắt cử người khác thay.
Có lần, xét khả năng và thâm niên chị phù hợp nhất phòng, sếp định đề bạt chị lên chức phó phòng thay cho chị phó phòng vừa xin nghỉ. Nhưng chị vừa kể với anh, anh đã giãy nảy: “Dẹp, không có thăng tiến gì hết, nhà đâu túng thiếu đến độ trông chờ vào đồng lương của em mà ham hố. Thăng chức thì tăng lương được mấy đồng mà vắng nhà đi công tác, họp hành, tiệc tùng liên miên, đi sớm về trễ, cái nhà còn ra thể thống gì!”.
Giá mà anh làm chức này chức nọ, thu nhập cao chị đã chẳng ấm ức. Đằng này, anh cũng chỉ làng nhàng với việc của một nhân viên văn phòng trong một doanh nghiệp tư nhân bé tí, chứ nào to tát gì.
Phía sau người phụ nữ thành đạt lắm khi chỉ là một khoảng trống chênh vênh, cô độc (ảnh minh hoạ) |
Chị biết mình chưa làm gì nên nỗi, trong cuộc sống chung, chị cũng chưa sơ suất điều gì để anh nghi ngờ, nhưng cái tính hẹp hòi, gia trưởng và ích kỷ khiến anh chỉ muốn chị khép nép sau lưng anh. Chị hiểu thâm tâm anh sợ bị vợ giỏi hơn rồi “qua mặt”. Nhưng toàn những lời cay nghiệt như vậy làm sao chị có thể bình yên coi như thể không có gì?
Đàn ông đôi khi không hiểu (hay không muốn hiểu) rằng người phụ nữ cũng như đàn ông, luôn khao khát tự do, tự do được làm điều mình thích, được đi trên con đường mình chọn. Và hơn hết, họ mong muốn được khẳng định mình, được người khác thừa nhận, chứ đâu chỉ muốn làm một loài dây leo tầm gửi vào người chồng. Chị cũng không ngoại lệ.
Ai đó nói “phía sau người đàn ông thành đạt luôn có bóng dáng người phụ nữ”. Phải chăng phía sau người phụ nữ thành đạt lắm khi chỉ là một khoảng trống chênh vênh, cô độc đến vô cùng?
Đào An Nhiên
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-khong-cho-vo-vuot-a1490106.html” name=””]