Lần này Hạnh nhất định phải động viên chồng đi làm, không quan trọng là làm nghề gì, lương bao nhiêu, miễn là anh không ở nhà nữa là được.
Căng thẳng về cuộc gặp buổi sáng, Hạnh nhận được tin nhắn của chồng: “Nhà hết dầu ăn, anh chuyển tiền để em mua nhé”. Trong lúc bực bội, Hạnh nhắn tin lại: “Anh không tự lo được cho bản thân sao? Sao mọi chuyện cứ phải đến với em thế?”. Chồng không trả lời, Hạnh buông tay xuống, cảm thấy sức nặng trên vai khiến mình ngạt thở.
Vợ chồng Hạnh cưới nhau được 5 năm và có 2 con gái. Khi Hạnh sinh non đứa con thứ hai, chồng cô cũng nghỉ việc. Lúc đó không có ai giúp đỡ, thuê người giúp việc cũng khó khăn nên giải pháp đó là tốt nhất. Công việc của Hạnh mang lại thu nhập cao nhưng lại rất căng thẳng, cô không thể vừa chăm con vừa làm việc.
Những năm đầu, cô cảm thấy biết ơn khi chồng hy sinh sự nghiệp để ở nhà chăm con (ảnh minh họa) |
Trước đây, chồng Hạnh làm ở gara ô tô nhưng sau này anh đảm nhận toàn bộ việc nhà và chăm sóc con cái để vợ yên tâm khi đi làm. Khi công việc suôn sẻ, Hạnh chỉ nghĩ đơn giản: vợ kiếm được tiền thì chồng ở nhà nội trợ cũng được. Nhưng khi các con lớn hơn và đến tuổi đi học, chồng Hạnh vẫn chưa có ý định quay lại làm việc.
Ông lấy lý do đã già, khó kiếm việc làm, không có người đón con nên ở nhà. Có lần, Hạnh rủ chồng đi làm ở gara của cháu trai vì nghĩ theo nghề cũ sẽ phù hợp với chồng. Nhưng sau 2 tuần làm việc, anh xin nghỉ việc vì bức xúc vì bị “bọn trẻ” đối xử tệ bạc.
Hạnh bàn với chồng về việc đầu tư kinh doanh lĩnh vực dịch vụ dọn dẹp nhà cửa, giặt thảm, sofa để chồng làm chủ nhưng anh cho rằng nghề đó độc hại và không chịu đi làm. Mỗi buổi sáng, sau khi vợ con ra khỏi nhà, anh thong thả uống trà, nhắn tin cho bạn bè ghé qua, nấu bữa tối vào khoảng giữa trưa, đến chiều thì dọn dẹp nhà cửa rồi đi đón con.
Hàng tháng, Hạnh đều đặn chuyển tiền cho chồng chi tiêu gia đình. Đi làm mệt mỏi về nhà thấy nhà cửa sạch sẽ, cơm ngon, chè ngọt, được chồng chăm sóc chu đáo, Hạnh thầm biết ơn anh. Nhờ có chồng, Hạnh có con đường rộng rãi để phấn đấu cho sự nghiệp. Nhưng dạo gần đây công việc khó khăn, tiền bạc không dồi dào, chồng có làm gì thì Hạnh cũng tức giận. Cô thấy chồng mình không hề tiết kiệm trong chi tiêu, trái cây anh mua về lâu ngày hỏng phải vứt đi. Bữa cơm nấu thì đầy đủ đồ ăn nhưng con tôi muốn ăn nhanh nên tôi vẫn gọi và đợi mang về.
Tuần trước, anh mua một chiếc áo sơ mi trị giá 800.000 đồng trong khi chiếc áo Hạnh tặng anh nhân dịp sinh nhật vẫn còn trong tủ. Chưa kể, anh liên tục đặt hàng qua mạng, mỗi lần thấy có người gọi giao hàng là Hạnh lại nổi cáu.
Nhiều lần, Hạnh chủ động chia sẻ về công việc, khó khăn tài chính với chồng nhưng anh chỉ im lặng. Anh thậm chí còn nói: “Ở nhà căng thẳng quá, phải suy nghĩ kỹ hôm nay ăn gì thôi”. Chợt Hạnh nhận ra mình và chồng đã hoàn toàn mất đi sự hòa hợp trong suy nghĩ, trăn trở.
Con cái đã lớn, chồng vẫn tìm mọi lý do để ở nhà (minh họa) |
Hạnh nhớ lời mẹ dặn: “Dù nam hay nữ cần việc làm, việc ở nhà suốt sẽ làm con chậm lại”. Hạnh sợ nếu tình trạng này tiếp diễn, sự tôn trọng của cô dành cho chồng sẽ dần bị xói mòn, nếu không kiềm chế được bản thân, cô sẽ nói ra những điều khiến anh tổn thương.
Việc vợ chồng đổi vai cho nhau không phải là chuyện hiếm, nhưng có lẽ tùy hoàn cảnh và không thể kéo dài được lâu. Dù mạnh mẽ, tài giỏi đến đâu, Hạnh vẫn cần phải tựa vào vai chồng những lúc bất an, bởi cảm giác một mình gánh gánh nặng khiến Hạnh muốn gục ngã.
Lần này Hạnh nhất định phải động viên chồng đi làm, không quan trọng là làm nghề gì, lương bao nhiêu, miễn là anh không ở nhà nữa là được. Hạnh sẽ sắp xếp công việc để chia sẻ việc nhà và con cái với chồng. Con đường hôn nhân phía trước còn dài, nếu không tìm cách lấy lại cân bằng sẽ rất dễ đổ vỡ, Hạnh nghĩ.
Dieu Huong
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-o-nha-noi-tro-khong-chiu-di-lam-a1505614.html” name=””]