Cơm nước dọn lên xong xuôi, mẹ tôi ghé tai bảo bữa nay cho vợ ăn cơm dưới bếp, tạm lánh mặt đi. Người ta lần đầu đến nhà chơi mà để vợ tôi xấu xí luộm thuộm lại có tật ở chân lên tiếp khách, ngồi cùng mâm ăn cơm thì còn ra thể thống gì.
Vợ tôi nghỉ việc ở nhà 2 năm nay sau một tai nạn. Tai nạn ấy khiến một bên chân của cô ấy bị tật, phải đi tập tễnh cả đời không chữa được.
Cô ấy bị cho nghỉ việc, với ngoại hình như vậy thì cũng khó mà xin được chỗ khác nên tôi bảo vợ ở nhà trông con, làm nội trợ luôn. Đứa lớn 5 tuổi thì vẫn đi lớp nhưng đứa nhỏ 2 tuổi thì tôi để ở nhà cho vợ trông, đỡ tốn tiền gửi trẻ. Cũng may lương tôi khá, bố mẹ cũng có lương hưu, nếu không thì cuộc sống khó khăn lắm.
Hai năm qua vợ tôi ở nhà nên cũng có nhiều mâu thuẫn xảy ra. Bố mẹ thương con trai đi làm vất vả cáng đáng cả gia đình, nhiều lúc cũng chê trách cô ấy ăn bám. Nghĩ lại vợ cũng ỷ lại và bất tài thật. Dù không ra ngoài làm song thiếu gì cách để kiếm thêm tiền. Bây giờ người ta làm việc tại nhà hoặc bán hàng online ầm ầm. Cô ấy ngày ba bữa cơm, dọn dẹp giặt giũ và trông con, chút chuyện nhỏ ấy mà đã kêu mệt mỏi, hết thời gian không thể làm được gì nữa.
Hai năm qua vợ tôi ở nhà nên cũng có nhiều mâu thuẫn xảy ra. (Ảnh minh họa)
Nhiều lúc đi làm về, thấy vợ ở nhà rảnh rỗi nhàn hạ, tôi cũng bất mãn lắm chứ. Tôi oán hận cô ấy đi đứng không cẩn thận để bị tai nạn, nhờ thế mà được ở nhà chơi, mặc chồng đi làm nuôi cả gia đình. Ở nhà cũng không chịu cố gắng kiếm thêm thu nhập, nghĩ mà chán. Nhưng đã có 2 đứa con rồi, tôi cũng chẳng thể ly hôn được. Bố mẹ tôi cũng thất vọng và chán nản về cô con dâu lắm.
Dưới tôi còn một cô em gái chưa kết hôn. Tuần trước em tôi đưa bạn trai về ra mắt để bàn chuyện đám cưới. Em rể tương lai gia đình khá giả, có địa vị xã hội, là khách quý của nhà tôi. Dĩ nhiên nhà tôi muốn giữ gìn thể diện và mặt mũi với người ta.
Cuối tuần, vợ gửi hai đứa con về bà ngoại để chuyên tâm nấu nướng đãi khách. Cơm nước dọn lên xong xuôi, mẹ tôi ghé tai bảo bữa nay cho vợ ăn cơm dưới bếp, tạm lánh mặt đi. Nếu em rể có hỏi thì cứ bảo cô ấy đi vắng là được. Người ta lần đầu đến nhà chơi mà để vợ tôi xấu xí luộm thuộm lại có tật ở chân lên tiếp khách, ngồi cùng mâm ăn cơm thì còn ra thể thống gì.
Tôi nghĩ cũng phải nên bảo vợ đừng lên phòng khách, bê bát cơm xuống bếp mà ăn. Lúc nào ăn xong thì tôi gọi lên dọn là được. Cô ấy im lặng làm theo không cãi nửa lời. Tôi mừng là vợ biết điều, ăn dưới bếp hay ăn trên phòng khách có khác gì nhau đâu.
Tôi nghĩ cũng phải nên bảo vợ đừng lên phòng khách, bê bát cơm xuống bếp mà ăn. (Ảnh minh họa)
Khoảng hơn 2 tiếng sau, ăn uống xong, em rể tương lai và em gái tôi chở nhau ra ngoài có việc, bố mẹ cũng đi nghỉ trưa, tôi vào bếp gọi vợ lên dọn. Ai ngờ mở cửa ra, tôi chẳng thấy vợ đâu, chỉ thấy trên chỗ bếp nấu có 1 tờ giấy. Cầm lên xem, thế mà lại là đơn ly hôn vợ đã ký sẵn.
Tức giận gọi cho vợ chất vấn, cô ấy lại giận dỗi vớ vẩn chứ gì. Ai ngờ nghe xong câu trả lời của cô ấy mà tôi hoảng hốt:
– Thực ra lá đơn đấy tôi viết từ lâu rồi, hôm nay là giọt nước làm tràn ly, tôi quyết định không do dự nữa. 2 năm qua, tôi ở đấy chẳng khác gì người ở. Osin còn được tôn trọng hơn tôi. Làm mọi việc trong nhà, chịu đựng sự sai khiến, hạnh họe, bắt bẻ, mắng mỏ của cả nhà, đến em gái anh cũng có quyền nói vào mặt tôi những lời lẽ khó nghe. Tôi chịu hết nổi rồi. Anh không coi tôi ra gì, bây giờ tôi cũng chẳng thiết tha gì cuộc hôn nhân này nữa.
Nói rồi cô ấy bảo sẽ nuôi cả 2 đứa con, chu cấp hay không tùy tôi. Tôi sốc nặng. Sao cô ấy dám làm thế? Trước đây cứ nghĩ vợ sẽ chẳng bao giờ dám phản kháng lại vì cô ấy phụ thuộc vào mình, nên nhiều lúc tôi cũng chẳng suy nghĩ nhiều trong cách đối xử với vợ. Bây giờ phải làm sao để cô ấy tha thứ cho chồng, tôi vẫn chưa muốn ly hôn!
[yeni-source src=”http://thoidaiplus.suckhoedoisong.vn/nha-co-khach-quy-bat-vo-xuong-bep-an-com-khi-goi-don-mam-mo-cuabep-ma-toi-soc-d301558.html” alt_src=”” name=””]