Mẹ chồng luôn nhắc tôi đây là đất của mẹ, nhà của mẹ. Bà cũng nói với con trai tôi rằng, sau này nếu cháu còn ở đây, bà sẽ cho một ít, còn lại bà sẽ chia cho cháu ngoại.
Chuyện chúng tôi chuẩn bị xây nhà đang được bà cân nhắc… (ảnh minh họa) |
Tò mò, tôi bấm vào đọc đoạn tin nhắn trò chuyện của vợ và bạn thân. Bình thường tôi không để ý đến thế giới riêng tư trên điện thoại hay máy tính của vợ nhưng nay có việc gấp, tôi lấy máy của cô ấy ra dùng thì phát hiện ra thông báo trên do vợ tôi chưa thoát ứng dụng.
Câu chuyện của họ xoay quanh việc có nên xây nhà trên đất của bố mẹ chồng hay không. Cô bạn thân đã khuyên nhủ rất nhiều, đến cuộc nói chuyện tiếp theo cũng về chủ đề đó, chị dâu cô chỉ nhắn lại đúng một câu: “Xét cho cùng, anh vẫn ủng hộ em, kể cả ngôi nhà anh xây trên mảnh đất của bố mẹ vợ?” Vợ tôi không trả lời câu hỏi đó.
Nói thật, tôi rất bực khi vợ “vạch áo cho người xem lưng”, dù người cô ấy tâm sự là bạn thân, anh em trong gia đình vợ.
Chúng tôi đang sống trên mảnh đất của bố mẹ tôi, nhà trên – nhà dưới và có chung một khoảng sân nhỏ. Giờ con cái đã lớn, nhà cửa chật chội, kinh tế cũng khấm khá nên tôi bàn với vợ xây lại nhà. Khi tôi bàn bạc, vợ tôi ngập ngừng: “Em cứ nghĩ đi, đằng nào đây cũng không phải đất của mình”.
Vì câu nói này của vợ mà chúng tôi cãi nhau kịch liệt. Cô luôn tận tụy chăm lo cho gia đình. Nếu không có vợ quán xuyến việc nhà, tôi khó có được sự nghiệp như ngày hôm nay. Bố mẹ chồng khó tính là vậy nhưng người vợ vẫn lặng lẽ gánh vác trách nhiệm nuôi con. Tôi thương vợ vì biết cô ấy thiệt thòi khi phải sống chung với bố mẹ chồng khó tính. Mẹ tôi luôn nhắc tôi rằng đây là đất của mẹ, nhà của mẹ. Sau này con lớn lên một chút, bà còn nói với nó, sau này nếu nó còn ở đây, tôi sẽ cho một ít, còn lại tôi sẽ chia cho hai đứa cháu.
Vợ tôi từng giận bố mẹ chồng vì nhiều lý do, vài lần định đưa con ra ngoài ở nhưng rồi thương chồng nên cố nén giận để ở lại. Vì vậy, tôi thực sự đánh giá cao cô ấy, thậm chí tôi nghĩ rằng tôi nên biết ơn cô ấy.
Bố mẹ tôi thực sự chia đất cho tôi. Khi họp riêng, bố mẹ chỉ gọi em gái và em rể vào họp. Còn vợ tôi, bố mẹ tôi mặc kệ, dù biết con dâu không hề có ý định nhòm ngó mảnh đất của họ.
Sau khi cho tôi thêm đất, bố mẹ tôi gọi con trai tôi – cháu ruột đích thực của họ và nhấn mạnh: “Đất này ông bà nội tặng cho bố tôi, chỉ bố tôi thôi”. Cậu bé hồn nhiên kể chuyện này với mẹ. Vợ tôi chỉ cười. Cô ấy nói với tôi, “Cha mẹ tôi không thể nghĩ về bạn tốt hơn.”
Tôi phải lớn tiếng để cô ấy không đi sâu vào nữa. Thực tế, cô ấy không nói gì cho đến khi tôi đề nghị xây nhà.
Vợ chồng tôi lâu nay đều tự tiêu tiền của mình. Cô ấy chăm sóc gia đình, lương của tôi để làm việc lớn. Nhưng chị tôi luôn biết tôi có tiền để dành nên giờ chị ấy hỏi vay tiền, gọi vốn đầu tư… Chị ấy cũng là người sòng phẳng nên tôi không suy nghĩ nhiều. Chỉ là bây giờ tôi cần tiền xây nhà, cô ấy nói nhà đất đóng băng không bán được để đưa tiền cho tôi.
Vợ tôi quyết xây nhà cho các con che nắng che mưa… (ảnh minh họa) |
Vợ tôi từng nói: “Chị tốt là chị không vượt chị dâu về khoản tài chính đó”. Bây giờ vợ có một khoản tiền tích cóp nhưng cô ấy bảo đó là tiền của mẹ và ba đứa con, vì “cứ ở đây thế này, biết đâu có ngày bị đuổi ra đường?”.
Tôi hiểu, khi vợ tôi thốt ra những lời đó, trong lòng cô ấy đã mang mối hận rất lớn. Trong một tin nhắn với cô bạn thân, vợ tôi nói về những ưu điểm của chồng. Cô cho biết, dù bố mẹ chồng luôn dè chừng con dâu nhưng tin tôi là người chồng có trách nhiệm. Sau này nếu chồng có thay đổi, cô ấy tin chắc rằng tôi vẫn là một người cha tốt, không bao giờ bỏ rơi các con.
“Có lẽ tôi sẽ phải đi theo anh ấy, dù sao đây cũng là nơi để tôi và các con gắn bó lâu dài. Tôi đang tập suy nghĩ đơn giản: đi trọ thì phải bỏ tiền ra sửa nhà”.
Tin nhắn của vợ tôi ở gần cuối khiến tôi nghẹt thở. Có lẽ, tôi phải trân trọng cô ấy nhiều hơn để vợ hiểu rằng tên gọi mảnh đất không quan trọng, quan trọng là chúng tôi đã đồng ý xây tổ ấm trên đó.
quần què
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/co-nen-xay-nha-tren-dat-cua-cha-me-chong-a1498520.html” name=” “]