Chị chưa bao giờ hình dung ra cảnh này: Ly của chị mới 19 tuổi, mới vào đại học không lâu đã làm vợ, làm mẹ.
Chị cùng con gái đưa cháu ngoại đi khám bệnh. Đứa cháu mới hơn 3 tháng tuổi. Chị vừa bế cháu vừa nắm chặt tay con gái. Tay Ly lạnh và ướt nhẹp mồ hôi. Lần nào bé bị bệnh, Ly cũng lo lắng và sợ hãi, khiến chị xót xa. Chị choàng vai con, an ủi: “Bé sẽ không sao đâu con”.
Chị không bao giờ ngờ mình phải làm bà ngoại sớm đến thế (ảnh minh họa) |
Ly vừa bế con khuất sau cánh cửa phòng khám, nước mắt chị lã chã rơi. Chị chưa bao giờ hình dung ra cảnh này: Ly của chị mới 19 tuổi, mới vào đại học không lâu đã làm vợ, làm mẹ.
Lúc Ly nói “có anh Nam gần nhà trọ thương con”, chị lo nhiều hơn vui. Nam làm công cho tiệm sửa ô tô. Thật tình, chị mong người yêu con là bạn cùng trường, hai đứa sẽ dễ đồng cảm với nhau. Nhưng con tim luôn có lý lẽ riêng. Chị biết, con vào tuổi này, cha mẹ không thể ngăn cấm con yêu đương nên chị nhắc con tìm hiểu kỹ, thận trọng giữ mình.
Thấy Nam có vẻ thương và chiều con gái, chị cũng đỡ lo. Khi biết con gái mang thai, chị chới với như rơi xuống vực thẳm. Nam nhận lỗi với chị, nói sẽ có trách nhiệm với đứa bé. Nhưng cha mẹ Nam không vui. Mẹ Nam cay nghiệt: “Có chắc đứa nhỏ trong bụng là cháu tui”. Chị chảy nước mắt, lặng lẽ ra về.
Bạn bè đang bận rộn ở giảng đường đại học, còn Ly nằm ở nhà vật vã với cơn nghén. Hố thẳm trong lòng con, chị hiểu lắm, nên gượng cười với con, dỗ con từng chén cơm, ly sữa bầu. Nam mang tới bánh ngọt, trái cây, cả mấy món đồ chơi con nít vì “thấy hay hay”. Chị dở khóc dở cười. Nam còn chưa trưởng thành thì làm cha kiểu gì?
Chị động viên con: “Nhà nội không nhìn cũng không sao, con cứ sinh bé, mẹ nuôi. Đợi bé cứng cáp, con đi học tiếp”. Chị biết con đường phía trước không dễ đi, nhưng dù gập ghềnh thế nào, chị cũng sẽ đi cùng con.
Có lẽ vì chị không bắt đền nên nhà trai nghĩ lại, đồng ý cho nhà gái tổ chức đám cưới, nhà trai chỉ tới dự, không sính lễ, không quà tặng cô dâu. Chị luýnh quýnh lo đặt tiệc, sắm vòng vàng, mời họ hàng tới chung vui… Chị che chắn mọi bề để con gái được bình yên.
Sau cưới, chị sui nhà trai giao kèo: “Tiền đi sinh, chị lo. Con Ly đi học, chị đóng học phí. Tã sữa em bé, tụi nhỏ tự gánh. Tui phụ giữ cháu”. Chị gật đầu.
Đứa nhỏ khóc đêm, mẹ chồng cằn nhằn Ly không biết chăm con. Bé sốt, bà mắng Ly không biết làm mẹ. Ly vào bếp, vụng về để cá kho quá lửa, canh bị mặn, bà hằn học: “Mẹ con không dạy con hả?”. Ly đi học về, bà trao ngay đứa bé. Ly vừa bế con vừa nấu cơm, lau nhà.
Ly không than van, không dám khóc trước mặt ai, miệt mài cố gắng mỗi ngày. Nhìn con gái già dặn hơn tuổi, chị đau từng khúc ruột. Tháng nào, chị cũng gửi tiền cho Ly, để con phụ tiền ăn với mẹ chồng. May là Nam biết nghĩ, lo tìm việc làm thêm để có tiền mua sữa, tã cho em bé. Chị nghĩ đến ngày Ly có bằng đại học, con trai Ly cũng cứng cáp hơn. Lúc đó, biết đâu vợ chồng trẻ đủ sức ra riêng.
Đức Phương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/con-gai-lo-hat-loi-ru-buon-a1479165.html” name=””]