Quỳnh vừa ngại với chị vợ, vừa bực, vì chồng như đứa trẻ hư, nửa đêm vẫn bị người ta gọi “mắng vốn gia đình”.
Chồng Quỳnh không mê game, không có tật lăng nhăng trai gái, cũng hạn chế nhậu nhẹt, nhưng anh đặc biệt yêu thể thao. Mùa World Cup năm nay, anh lại tụ tập bạn bè, hết mình với những trận cầu nảy lửa.
Nhóm bạn thân của anh có 5 người, thì cả 5 đều mê banh bóng. Các anh coi hết từ đá vòng bảng, bán kết, chung kết, từ các trận châu Á, châu Âu, rồi World Cup. Quỳnh nhớ có năm chồng “đi bão”, về nhà tay chân trầy xước vì té mà vẫn cười tươi như hoa. Đợt ấy, cô phải nghỉ làm 2 ngày, cộng thêm biết bao nhiêu hôm ngồi thoa thoa, xức xức cho chồng mau khỏi.
Chuyện chồng mê bóng đá, trước giờ Quỳnh không cản, vì chồng chẳng bê tha cá độ. Lâu lâu anh cũng chỉ “bắt kèo” với bạn bằng chầu nhậu hay thùng bia là cùng. Tuy nhiên, điều khiến Quỳnh khó chịu nhất là ở mỗi mùa banh bóng, anh đều “cắm rễ” ở ngoài, không bỏ bê nhà cửa, con cái…
Mấy hôm nay, con gái ốm, nhưng cứ đúng giờ các đội thi đấu là anh mất mặt. Đi làm về, anh chỉ ghé nhà, kiểm tra qua loa rồi tất tả chạy đi như có công to việc lớn.
Con học hành, cần chỉ dạy bài tập, anh cũng bảo Quỳnh ráng “hỗ trợ’ anh. Cơm nước nhiều bữa dọn ra xong, anh lại báo vắng nhà, Quỳnh cứ phải hâm đi hâm lại rồi lại tiếc hùi hụi vì đổ bỏ.
Mùa bóng đá năm nay, đến hẹn lại lên, anh lại tụ tập bạn bè quên vợ con (Ảnh minh họa) |
Bực chồng, nhưng Quỳnh chỉ có thể góp ý nhẹ nhàng. Nhiều lúc cô cũng tự an ủi mình rằng đó là sở thích của chồng, thôi thì ráng qua cái mùa thể thao này, rồi anh sẽ lại trở về anh của đời thường, chăm lo gia đình, con cái.
Thế nhưng năm nay có một tình huống mới. Trước mùa bóng, anh Thanh Tùng – bạn của chồng Quỳnh – sắm hẳn chiếc TV màn hình lớn để cả nhóm coi “cho đã mắt”. Sự “đầu tư” ấy khiến cho nhóm bạn khí thế hẳn. Cứ thế, mấy trận gần đây, nhóm bạn 5 người quyết định “cắm rễ” ở nhà anh Thanh Tùng để tha hồ hò hét.
Trước kia, cả nhóm thường kéo nhau ra mấy quán cà phê chiếu trực tiếp, đi quán nhậu vừa uống vừa bình phẩm. Năm nay, chị Hạnh – vợ anh Thanh Tùng “lãnh nạn” vì sự chịu chơi của chồng. Chỉ gia đình Hạnh chưa vướng bận con cái, nên trong mắt mấy ông bạn, căn nhà ấy là địa điểm hợp lý nhất để vừa xem, vừa ngả ngớn bên đĩa mồi, chai bia, thoải mái hơn ra quán.
Quỳnh biết chồng “cắm rễ” ở bên đó, cô nửa yên tâm nhưng cũng nửa ngại, vì thừa biết độ khó chịu, hay cằn nhằn của vợ bạn.
World Cup mới được vài trận, dường như Hạnh đã chịu hết nổi. Trận gần nhất, sau khi coi xong tăng 1, nhóm bạn tiếp tục nhậu nhẹt chia vui, bình phẩm um sùm về trận đấu. Quá nửa đêm, chị Hạnh không thể ngủ, đành gọi điện cho các bà vợ yêu cầu “lôi” chồng về. Cuộc gọi đầu tiên là dành cho Quỳnh, khiến cô có cảm giác chồng như đứa trẻ hư, bị người ta gọi “mắng vốn gia đình”.
Con gái thì bệnh, nhà cửa bộn bề, chồng đi quá giờ chưa thèm về. Nỗi bực tức trong Quỳnh dâng lên. Cô ghét mùa bóng, ghét cái tật tụ tập làm phiền người khác của anh. Chưa kể, trong cuộc điện thoại trút nỗi lòng, chị Hạnh vừa cho biết nhóm bạn nay còn hứng chí rủ nhau cá cược.
Quỳnh thật sự mệt mỏi khi mà anh quên hết gia đình, con cái (Ảnh minh họa) |
Nhìn cảnh con sốt, đang rên đầy mệt mỏi, nhìn tấm ảnh Hạnh mới gửi anh đang tung hô cùng bè bạn, bàn ghế bừa bộn, Quỳnh hiểu nếu cô là Hạnh, cô cũng phát điên. Lấy điện thoại gọi cho chồng, anh không bắt máy. Quỳnh chỉ nhắn một tin: “Con sốt cao, chừng nào thì anh mới về?”.
Quỳnh biết không chỉ mỗi trận này, mà sẽ còn rất nhiều trận khác, chồng cô sẽ ở lì bên ngoài suốt mùa bóng. Nếu không phải nhà vợ chồng Hạnh thì cũng sẽ là một quán cà phê nào đó, một quán nhậu nào đó. Anh sẽ còn say sưa mê mải suốt cho đến khi nào chung kết xong xuôi. Kiểu gì anh cũng có mấy bận say khướt, té ngã như trước.
Năm nay Quỳnh không biết chồng sẽ tạo “phốt” gì. Cũng chẳng biết chừng nào anh mới vui chơi lành mạnh, an toàn trong mùa bóng?
H.Vy
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/cu-mua-bong-la-chong-lai-cam-re-o-ben-ngoai-a1478517.html” name=””]