Sống chung với chồng cũ thuận tiện cho việc đưa đón con nhưng tiềm ẩn nhiều rủi ro, hậu quả…
![]() |
Ly hôn, tôi chỉ phải chăm sóc mẹ con, không gánh nặng nuôi chồng (ảnh minh họa) |
Cách đây 2 năm, tôi và chồng đã ly hôn. Chồng cũ của tôi là người vô trách nhiệm. Anh dựa dẫm vào vợ trong mọi việc, từ tài chính, nghĩa vụ với hai bên, cho đến việc chăm sóc con cái. Tiền lương anh ấy kiếm được chỉ đủ uống rượu, có khi anh ấy còn mượn tiền tôi để trả cho bạn bè.
Anh sống trong nhà nhưng như một người vô hình, luôn cầm điện thoại để chơi game hay trò chuyện với bạn bè mà không thèm nhìn mặt con cái. Chồng hứa thay đổi nhiều lần nhưng vẫn như cũ. Tôi nhận ra rằng mình thà ly hôn và làm mẹ đơn thân còn hơn. Vì ít nhất khi ly hôn, tôi chỉ phải chăm sóc mẹ con mà không phải gánh nặng cho chồng.
Ngày tôi nói ly hôn, anh phản đối kịch liệt. Cho đến ngày anh không thể chịu đựng được nữa và nói: “Ly hôn là ly hôn, em có nghĩ anh cần em không?”.
Anh ký đơn, thủ tục diễn ra nhanh chóng. Nhưng sau khi ly hôn, chồng tôi không chịu rời đi. Anh ấy nói không có tiền thuê nhà nên xin ở tạm và còn giúp tôi đưa đón con. Mọi thứ khác bạn sẽ không liên quan gì đến tôi. Tôi tôn trọng anh nên vẫn để anh sống chung.
Sau đó, ngoài tờ giấy quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân, mọi chuyện vẫn không thay đổi. Tôi vẫn là người trả tiền thuê nhà, lo mọi chi phí ăn uống, sinh hoạt, học phí cho các con. Đến giờ ăn, chồng tôi vẫn ngồi vào bàn ăn cùng vì không thể nào đến giờ ăn lại bị đuổi đi. Có hôm anh đi uống rượu, có lúc anh ở nhà ăn cùng tôi nhưng tôi luôn chia sẻ đồ ăn.
Anh được điểm cộng vì siêng năng đưa đón con. Tôi đi làm ở khu công nghiệp xa nên phải đi theo xe buýt để đón nhân viên. Mình đi sớm về muộn nên không đón được. Nếu thuê người ngoài, tôi không yên tâm và cũng không muốn phá vỡ mối quan hệ cha con.
Chúng tôi sống với nhau như vậy được 6 tháng, cho đến một lần bạn tôi đến nhà thăm. Tôi ngồi than thở về cái giá phải trả khi phải “nuôi chồng cũ”, bạn tôi mắng tôi một cách gay gắt: “Hãy nghĩ xem cậu đã đấu tranh bao lâu nay để ly hôn để mẹ con tôi sống thoải mái hơn”. Nhưng bây giờ nó còn khủng khiếp hơn nữa phải không? Hãy dừng lại ngay nếu không sẽ có… hậu quả!
Sau đó bạn tôi ngồi xuống để phân tích rủi ro. Càng ngồi nghe càng “mắt sáng lên”. Anh nhiều lần “gạ gẫm” tôi ngủ cùng. Tôi phải kiên quyết từ chối nhưng tần suất ngày càng tăng. Và tôi luôn tự hỏi liệu mình có thể tránh được điều đó được bao lâu nếu vẫn sống trong ngôi nhà như vậy.
![]() |
Luôn có vấn đề nhưng tôi đã bỏ qua (Minh họa) |
Nhiều lúc nghe anh gọi điện hỏi mượn tiền bạn bè, tôi cũng thấy sợ. “Tháng sau tôi sẽ trả, sao căng thẳng thế” – tôi nghe lảm nhảm và đoán được tình hình.
Nhiều lần anh hỏi vay tiền nhưng tôi phàn nàn vì phải trả tiền thuê nhà, tiền học phí cho con nên không đủ. Anh ấy nói tôi có thể vay ở đâu đó và anh ấy sẽ trả lãi. Tôi nói không có nơi nào để mượn và anh ấy nổi giận.
Nếu chúng tôi còn cưới nhau, tôi vẫn có thể đưa ra quan điểm của mình về cách anh ấy sống, nhưng từ khi chúng tôi ly hôn, dù tôi có nói gì thì anh ấy vẫn luôn hỏi tôi: “Em có quyền gì mà nói chuyện với anh?”
Còn nhiều điều khác nhưng chỉ sau khi phân tích của bạn tôi mới hiểu. Sống chung với chồng cũ thuận tiện cho việc đưa đón con nhưng lại tiềm ẩn nhiều rủi ro khác.
Nhưng làm sao để đuổi được chồng đi thì rất khó. Tôi phải tạm nghỉ một tháng không lương, nói dối rằng công ty đang cắt giảm nhân sự và tôi sẽ ở nhà đón con. Tôi nhất quyết không để lại đồ ăn khi chồng cũ về muộn. Tôi đã rõ ràng về mọi vấn đề, như áo quần của anh ấy, tôi đều phải tự giặt.
Cuối cùng, sau 4 tuần đấu tranh, chồng cũ của tôi cũng đồng ý xách vali đi. Sau đó, tôi tìm hiểu và nhờ một phụ huynh có con học cùng lớp với con gái tôi đến đón và đưa con đi. Cô làm việc thoải mái tại nhà nên có thời gian chăm sóc con và các con cũng có thêm bạn chơi cùng. Mỗi tháng tôi gửi cho cô ấy 1,5 triệu đồng.
Tôi không quan tâm chồng cũ sống ra sao, dù thỉnh thoảng anh ấy có qua chơi với con rồi về. Tôi không ép anh ấy phải cung cấp bất cứ thứ gì cho đứa trẻ nên mọi chuyện rất rõ ràng. Về mặt cá nhân, tôi có nhiều thời gian hơn cho sở thích cá nhân.
Đến bây giờ, khi cuộc sống của mẹ con tôi đã ổn định, tôi nhìn lại và nhận ra rõ ràng những sai lầm của mình. Ly hôn là sự cắt đứt sợi dây ràng buộc giữa vợ và chồng nên không thể vướng mắc vào bất cứ điều gì. Tôi cũng tin rằng chỉ khi giải quyết được những chuyện trong quá khứ thì chúng ta mới có thể đón nhận được những điều tốt đẹp phía trước.
Hoàng H. (Bà Rịa – Vũng Tàu)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ly-hon-roi-van-song-cung-nha-a1507157.html” name=””]