Sa vào lưới tình với người đàn ông nhỏ hơn 15 tuổi, ở tuổi 50, chị tôi hóa… thiếu nữ và tin rằng, chỉ cần giấu kín mối quan hệ sẽ không bị phát hiện.
Trưa nắng, chị từ nhà chồng “phi” xe máy về nhờ tôi một việc. Không kịp cởi áo khoác, chị kéo tôi nói nhở: “Có anh kia cho chị mượn 150 triệu đồng mà chị không dám nói với anh Tuân. Anh Tuân cũng không biết người đó. Chị sẽ nói anh Tuân tiền này là do út cho mượn làm ăn. Út hứa với chị, giúp chị được không?”.
Tôi chưa hiểu chuyện gì thì chị giải thích: “Dịch bệnh xong, anh Tuân đi làm bữa này bữa kia. Trong nhà có lúc không còn đồng bạc, chị thấy khổ nên muốn mở tiệm tạp hóa kiếm đồng ra đồng vào. Người đó thương chị, cho mượn tiền mà không đòi hỏi gì cả”.
Chị tôi tính hiền, đơn giản, lâu nay chỉ biết quẩn quanh nội trợ, chăm sóc chồng con. Thấy chị vướng một chuyện… vượt quá sự giản đơn của chị, tôi hốt hoảng: “Người đó là ai? Mắc gì họ cho chị mượn tiền?”.
Chị tôi được một người đàn ông… bí ẩn cho mượn 150 triệu đồng, không đòi hỏi gì cả (Ảnh minh họa) |
Vòng vo một hồi, chị thú nhận, “người đó” 35 tuổi, khá giả và đã có vợ con. Họ quen nhau trong một lần chị ra bến xe nhận hàng, rồi kết bạn Zalo. Vài tuần một lần, chị đi chợ huyện cách nhà 10 cây số, xén chút thời gian gặp “người đó” cà phê.
Được nửa năm thì “người đó” tỏ tình. Đáp lại, chị nói lòng rung động, nhưng không muốn tiến xa hơn. Chị cũng không giấu về tình cảnh của mình, được chồng yêu nhưng cuộc sống túng quẫn. Thế rồi ”người đó” thương chị, cho mượn vô thời hạn 150 triệu đồng, giúp chị hiện thực hóa ước mơ mở cửa hàng tạp hóa.
Tôi… nhảy đổng lên: “Trả cho người ta đi chị, không ai cho không thứ gì đâu”. Chị tròn mắt: “Không có đâu. “Người đó” rất tốt, không vì số tiền này mà gây khó dễ chị đâu. Tụi chị đã thề hứa rồi, sẽ chỉ dừng ở bạn tâm giao”.
Tôi không cản được.
Hai người đã bước vào mối tình nguy hiểm (Ảnh minh họa) |
Chị khai trương quán tạp hóa mà tiền vẫn còn nên gọi thợ sửa sang khoảng đất trống bên hông, đặt mấy cái bàn bán dăm ly cà phê, nước ngọt. Anh rể tôi thành… chân sai vặt của vợ. Tôi cũng được chị nhờ mỗi sáng tranh thủ đi làm sớm, ghé phụ bưng cà phê cho khách.
Rồi những ngày phụ quán, tôi hốt hoảng thấy chị ngày càng thật khác lạ. Chị chăm lên mạng, lúc đặt mấy cái đầm dài maxi, khi mua kem chống nắng, son môi, đặt đôi giày cao gót, kem làm trắng chống lão hóa… Thi thoảng thấy một cô gái trẻ trung ngoài đường hay đến quán, chị ngẩn ngơ tiếc nuối: “Bọn trẻ giờ sao đứa nào cũng đẹp. Da dẻ nhìn mịn trân”, “Khi người ta còn trẻ, dù không đẹp thì cái trẻ đó cũng đã đẹp rồi he”.
Có lần, chị còn hỏi tôi những chuyện tế nhị, như viên đặt se khít liệu có… khít không? Có phải càng lớn tuổi, người ta càng “khô hạn” và làm gì để cải thiện tình hình…
Tôi hỏi chuyện nghiêm túc, chị khóc: “Ừ, chị với “người đó” bây giờ tình nghĩa rất sâu nặng”, chỉ tiếc cả hai không thể bỏ những gì mình đang có”. Mỗi tuần, chị có hai buổi đi chợ huyện mua hàng hóa cho quán và đó là thời điểm chị và “người đó” hẹn nhau.
Tôi chưa biết phải làm sao để khuyên giải chị sớm bước ra mối quan hệ nguy hiểm thì “người đó”… đến quán.
Anh rể tôi bắt đầu nghi ngờ vợ (Ảnh minh họa) |
Chỉ như một vị khách ghé mỗi sáng ngồi uống ly cà phê, nhưng “người đó” cứ say đắm nhìn chị tôi trong khi chị thì váy áo tinh tươm, trang điểm lộng lẫy. Thi thoảng, chị còn nói những lời nũng nịu kèm cái… nguýt yêu “người đó”. Tôi lo lắng, khuyến cáo chị cần nói “người đó” nên tránh xa… anh rể. Nhưng chị hồn nhiên: “Anh ấy nhớ chị, chị cũng vậy. Bọn chị đã hứa sẽ không để lộ chuyện”.
Nhưng say và yêu làm sao giấu được ai. Anh rể tôi bắt đầu nghi ngờ vợ. Anh không chất vấn vợ, nhưng gây ra một chuyện kinh trời. Anh lén lút theo vợ lên huyện. Phát hiện chị tôi cùng “người đó” vào khách sạn thuê phòng. Anh quay lại clip gửi cho vợ “người đó”.
…Sáng hôm sau, “người đó” lại đến quán cà phê, ngồi hút thuốc liên hồi, gương mặt đăm chiêu pha lẫn sự lo lắng. Chị tôi chưa tìm được cách tiếp cận, tìm hiểu nguyên nhân thì một phụ nữ đến quán. Chị ta lớn tiếng: “Lấy lại tiền thừa và về nhanh!”.
“Người đó” tiến lại phía chị tôi, nói như khóc: “150 triệu đồng, chị đi khách sạn với tôi mấy lần, mỗi lần 5 triệu. Tính đi rồi số còn thừa chị trả lại tôi”.
Mấy cái ly trên tay chị rớt xuống, vỡ tan tành, nước mắt tuôn như mưa. Tôi… đứng hình. Anh rể châm điếu thuốc, chậm rãi: “Cũng có giá lắm đấy”.
Chuyện vỡ lở, chị tôi chưa biết sẽ ra sao sau này (Ảnh minh họa) |
“Tôi sẽ thay chị trả lại vợ chồng anh đủ số tiền đó, thật khốn nạn, hèn mọn” – tôi nói xong, đến dìu chị vào nhà.
Anh rể lúc này hóa điên, đập bàn đập quán tan tành, đuổi khách và đuổi luôn đôi vợ chồng đó khỏi quán.
…Chị sốt cao, trong mê man vẫn gọi tên “người đó”. Chồng chị thấy vậy cứ ngẩng mặt chửi thề. Tôi nắm bàn tay nhỏ bé của chị, vừa thương vừa giận, cũng trách mình đã chưa từng làm gì quyết liệt, giúp chị bước qua những phút giây động lòng, xao xuyến của “lưới tình”…
Đông Du
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dan-ba-ngoai-tinh-chang-ai-cho-khong-ai-thu-gi-a1471130.html” name=””]