Tôi theo bạn bè buôn đất, càng làm càng hăng. Tôi quyết định bán luôn căn nhà đang ở để gom tiền mua đất. Thế mà đất mãi chẳng bán được.
Chúng tôi thế chấp căn hộ của mình để dồn tiền đầu tư đất (ảnh minh hoạ) |
Vợ chồng tôi quê ở Phú Yên, vào TPHCM lập nghiệp tới nay đã ngót nghét 15 năm. Tôi làm nhân viên tại một công ty bất động sản ở Q.3, TPHCM. Vợ tôi là kế toán. Hai đứa lương ba cọc ba đồng, sau khi lấy nhau thu nhập chỉ vừa đủ sinh hoạt.
Lúc ấy chúng tôi chỉ ao ước có một căn hộ nhỏ xíu 1 phòng ngủ thôi cũng quá hạnh phúc. Sở hữu một mái nhà dù nhỏ cũng giúp gia đình tôi an tâm không phải nơm nớp lo chủ nhà tăng giá hay bất ngờ đòi lại nhà. Phải an cư mới lạc nghiệp được, chưa có nhà chúng tôi chẳng dám sinh con. Đẻ con ra rồi lại lếch thếch tha lôi nhau nay đây mai đó hay sao. Đời mình khổ thì được, không thế bắt con khổ theo như thế.
Suốt chục năm chắt chiu, thiên hạ ăn tiệm còn vợ chồng tôi ăn mì gói, gặm bánh mì. Người ta đi du lịch, hai đứa tôi tranh thủ ngày nghỉ cày thêm việc tay phải, tay trái. Cuối cùng, chúng tôi cũng để dành được một khoản. Cha mẹ hai bên bán ruộng ở quê, gửi hỗ trợ thêm. Vậy là chúng tôi mua được một căn hộ chung cư 60 mét vuông có 2 phòng ngủ.
Cuộc sống như mơ, lấy nhau 10 năm mà bây giờ mới dám nghĩ tới sinh con. Một năm sau đó, vợ chồng tôi chào đón con trai, thành viên mới của gia đình. Thế là chúng tôi có mái nhà che mưa che nắng, có một cậu con trai kháu khỉnh. Tôi tưởng mình đang mơ, bởi cuộc sống không thể hoàn hảo hơn được nữa, cho tới một ngày…
Tôi làm tại công ty bất động sản, thường xuyên môi giới mua bán nhà cửa, đất đai cho khách hàng. Nhờ thế tôi tích luỹ được không ít kinh nghiệm trong lĩnh vực này. Con cái sẽ lớn lên và gia đình tôi cần khoản tiền kha khá để lo cho tương lai của bé. Tôi quyết định chơi lớn, không chỉ làm cò đất ăn phí môi giới nữa, tôi phải đầu tư.
Tôi về bàn với vợ, thế chấp căn hộ đang ở làm vốn đầu tư bất động sản. Ban đầu vợ tôi phản đối, nhưng tôi viện dẫn ra nhiều lý do để vợ an tâm, rằng tôi có nhiều thông tin về lĩnh vực này, rằng tôi sẽ hợp tác với một người bạn nên rủi ro cũng theo đó mà giảm đi 50%. Chỉ cần lướt được đất là chúng tôi sẽ dôi ra vài trăm triệu, thậm chí cả tỷ đồng. Lúc ấy, vợ chồng tôi có thể mua một căn hộ lớn hơn, con cái cũng có sẵn khoản để dành.
Tôi góp với người bạn cùng mua miếng đất ở huyện Bình Chánh với giá 4 tỷ đồng. Mấy tháng đầu chúng tôi khấp khởi, nghĩ rằng chẳng bao lâu nữa mình sẽ đổi đời.
6 tháng rồi vẫn chưa bán được đất, khoản lãi hằng tháng phải đóng cho ngân hàng bắt đầu làm vợ chồng tôi lo lắng. Tôi lại cố trấn an vợ rằng sẽ bán được đất mau thôi. Dịch COVID-19 xảy ra, ai còn nghĩ tới chuyện mua đất, sống khoẻ mạnh và không chết đói là may lắm rồi. Thế là suốt 2 năm dịch, giá đất giảm dưới đáy mà chúng tôi vẫn chưa bán được đất.
Vợ chồng tôi thường xuyên cãi nhau vì nguy cơ trắng tay (ảnh minh hoạ) |
Dịch bệnh cũng khiến tôi mất việc. Cả gia đình chỉ trông chờ vào đồng lương kế toán của vợ, làm sao đóng được lãi ngân hàng, tiền nong khiến chúng tôi ngạt thở. Không thể đàm phán bán tháo miếng đất mua chung với người bạn, chúng tôi trơ mắt nhìn ngân hàng phát mãi căn hộ của mình. Mái nhà mà cả chục năm trời lăn lộn nơi đất khách, cha mẹ già ở quê phải bán cả ruộng gửi cho mới đủ tiền để mua.
Sau 15 năm, chúng tôi lại thành kẻ vô gia cư ở đất Sài Gòn phồn hoa đô hội. Chúng tôi lại ở trọ, khác chăng là giờ có thêm đứa con. Tôi vẫn cố trấn an vợ rằng mình chưa mất hết, vẫn còn miếng đất góp mua cùng người bạn. Chỉ cần bán được đất thôi là sẽ lấy lại được tiền.
Cả tuần nay, tôi stress vì không liên lạc được với người bạn chung tiền mua đất với mình nữa. Có tin phong thanh nói bạn vỡ nợ, ngân hàng đang phát mãi hết số tài sản thế chấp. Miếng đất góp tiền mua chung mà bạn tôi đứng tên cho tiện giao dịch cũng bị thế chấp để vay lãi bên ngoài. Nếu mất luôn miếng đất “cơ hội đổi đời” đó thì vợ chồng tôi hoàn toàn trắng tay.
Tuấn Đạt
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dau-tu-dat-mong-doi-doi-toi-sap-mat-sach-tai-san-a1489727.html” name=””]