Ngôi biệt thự càng trở nên hiu quạnh hơn sau cái chết của mẹ cô. Cả đời thương cha mẹ, xây nhà to rồi sống vất vả..
Khi mới cưới, vợ chồng tôi ra ở riêng. Được sự ủng hộ của hai bên gia đình, chúng tôi đã có thể mua một căn hộ hai phòng ngủ tại Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi sống trong một căn hộ và thấy nhiều thiệt thòi từ bố mẹ khi chúng tôi sống trong một ngôi nhà ở tầng trệt. Nhà của bố mẹ tôi khá rộng, ngang gần 10m, sâu 20m, cao 3 tầng.
Bố mẹ tôi đã làm việc và dành dụm cả đời để mua mảnh đất đó. Ở tuổi 70, ông bà xây được căn nhà gần chục phòng ngủ, thỏa ước mơ trước khi gần đất xa trời.
![]() |
Chiều chiều nhìn ông bà dạo ngoài sân, ngồi trên ghế đá nói chuyện, tôi tiếc mẹ không có thời gian để tận hưởng những điều đó (ảnh minh họa). |
Ngôi nhà ban đầu được tính toán để có đủ chỗ cho tất cả các thành viên và con cháu. Trớ trêu thay, khi con cái lớn lên và có gia đình, chúng có xu hướng bay đi xa, ít đứa trẻ muốn sống với cha mẹ. 8 phòng mà chỉ có 1 người sử dụng. Các phòng còn lại trở nên ẩm mốc, mục nát. Mẹ tôi kén ăn, không thích có người lạ trong nhà nên không thể thuê người giúp việc dọn dẹp.
Ngày nào tôi cũng về thăm bố mẹ, dọn dẹp nhà cửa mà vất vả lắm. Tôi bò ra lau sàn nhà, lau cầu thang, dọn thùng rác, chưa kể mối mọt làm hư hỏng đồ đạc trong nhà, tôi thầm hỏi sao bố mẹ lại xây nhà to thế.
Con cái được rủ đi du lịch, ông bà không dám đi vì lo việc nhà. Mẹ sợ lỡ ngày mưa, sân ngập, nhà ngập nước, hư đồ điện. Sợ ra đi không có ai ở nhà, có chuyện không về kịp.
Rồi cha tôi qua đời vì tuổi già, bỏ lại mẹ tôi một mình. Cô ấy từ chối chuyển đến ở với chúng tôi. Cô ấy nói đây là ngôi nhà mà cha tôi đã xây dựng, và mẹ tôi sẽ chết trong ngôi nhà này.
Vợ chồng tôi không thể bỏ mẹ một mình đành phải thuê căn hộ chung cư đang ở và chuyển về nhà bố mẹ đẻ. Gia đình em về ở, nhà đã đóng thêm 2 phòng, còn 5 phòng trống. Hàng ngày đi làm về, tôi lau nhà nhưng nhà vẫn không sạch.
Nhà cạnh công viên, buổi trưa không dám mở cửa vì chuột chui vô. Tháng nào tôi cũng phải đi tìm những ổ chuột dưới gầm cầu thang hoặc gác xép, thậm chí có đêm khi tôi ngủ, tiếng chuột kêu inh ỏi trong phòng khiến cả nhà phải thức để đuổi chuột.
![]() |
Căn nhà trệt cũ của bố mẹ tôi có vị trí đẹp, ngay cạnh công viên nên chuột hay chui vào (ảnh minh họa) |
Điều tồi tệ nhất là khi trời mưa và gió thổi. Mẹ tôi thích trồng cây trên sân thượng, vườn trước, vườn sau. Khi trời mưa, lá cây làm tắc cống, nước từ tầng trên tràn xuống cầu thang.
Nhà mình nhiều muỗi kinh khủng vì gần công viên, nhiều cây cối. Phòng của mẹ tôi ở tầng 1. Bà sống trong nhà và không bao giờ ra khỏi cổng.
Sau 5 năm cố gắng sống trong ngôi nhà lớn đó, chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi là nô lệ cho ngôi nhà. Trái với mục đích ban đầu là xây nhà để hưởng thụ. Tôi thuyết phục mẹ chuyển đến ở chung với chồng tôi cho ấm cúng. Dự định cho thuê tầng trệt. Lần này cô đồng ý.
Chúng tôi đưa cô ấy đi chọn căn hộ 3 phòng ngủ để cô ấy và các con tôi đều có phòng riêng. Mẹ chọn mẫu mã theo ý thích. Vừa ký hợp đồng mua căn hộ mới được 5 ngày, đang sửa thì mẹ tôi bị đột quỵ. Việc di chuyển đến ngôi nhà mới đã bị hoãn lại. Cô ấy chết nửa năm sau đó.
Sau giỗ đầu mẹ, chúng tôi cũng dọn về ở chung cư, vì căn biệt thự 8 phòng ngủ bỏ hoang càng thêm hiu quạnh. Nơi ở mới, mỗi lần nhìn thấy các cụ già đi dạo trong sân, ngồi trên ghế đá nói chuyện hay tập thể dục… tôi lại thấy thương bố mẹ. Cả đời làm lụng, ông bà gom góp xây được cái nhà to, rồi làm lụng vất vả để phục vụ cho cái nhà đó.
![]() |
Từ ngày ở chung cư, gia đình tôi thoải mái về tâm lý (ảnh minh họa) |
Con cái rồi cũng lớn lên và bay đi, không thể ở bên ta mãi được. Sống vừa đủ nhu cầu nhưng tiện ích cao. Nếu có thể, hãy tách riêng đầu tư và định cư.
Sự lựa chọn là tùy thuộc vào mỗi người. Điều quan trọng là nghĩ về tương lai, nhưng hiện tại mới là điều quan trọng. Cuộc sống luôn đầy những điều bất ngờ, miễn là bạn sống vui vẻ và thoải mái. Đừng như bố mẹ tôi, cả đời chắt chiu, dành dụm để xây nhà to nhưng phần lớn cuộc đời lại vất vả.
Một người bạn của tôi là kiến trúc sư, ban đầu anh ấy cũng thiết kế một ngôi nhà cho gia đình mình với những phòng và khu vui chơi riêng biệt mang sắc thái rất riêng và cẩn thận. Anh thậm chí còn dành riêng một phòng cho khách khi ông bà ở lại chơi. Cuối cùng, nhà xây xong chỉ có vợ chồng ông ở, vì các con đi du học rồi ở lại nước ngoài. Người nhà mấy năm mới về thăm một lần, căn nhà trống hoác như nhà hoang. Lúc này, anh tâm sự: “Nếu được làm lại, tôi chỉ xây một ngôi nhà vừa đủ cho các thành viên ở, tôi sẽ không để ngôi nhà quá rộng, lạnh lẽo và hiu quạnh”.
tuyết tháng năm
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tich-cop-xay-biet-thu-cha-me-toi-thanh-no-le-cho-ngoi-nha -a1493050.html” tên=””]