Trong cuộc phỏng vấn cũ vào năm 1998, ngôi sao Hong Kong Lưu Thanh Vân đã nói về lý do tại sao Hollywood không cần anh. Và cho đến giờ dường như mọi thứ vẫn không đổi.
Vào giữa những năm 1990, tên tuổi của nam diễn viên Hong Kong Lưu Thanh Vân đã trở nên rất nổi bật. Nhận xét về Lưu Thanh Vân trong một bài viết vào năm 1998, tờ Post khi ấy đã viết: “Lưu Thanh Vân đã trở nên nổi tiếng vì sự linh hoạt của mình. Hành động, chính kịch, lãng mạn, hài, anh ấy đã làm được rất nhiều thể loại”.
Lưu Thanh Vân được đào tạo tại trường phim truyền hình TVB của đài truyền hình Hong Kong và đến thời điểm này anh đã xuất hiện trong khoảng 50 bộ phim. Các vai diễn của Lưu Thanh Vân rất đa dạng. Anh từng là một tay chơi saxophone gặp khó khăn trong bộ phim lãng mạn ăn khách năm 1993 C’est La Vie, Mon Cheri; một linh mục rơi vào con mồi cám dỗ trong Final Justice, một lính cứu hỏa lạnh lùng trong Lifeline, và một cảnh sát tốt bụng trong Expect the Unexpected.
Cuộc phỏng vấn sau đây diễn ra với Lưu Thanh Vân nằm trong số những cuộc phỏng vấn cũ của anh – trong thời gian Lưu Thanh Vân nghỉ ngơi trong quá trình quay bộ phim xã hội đen năm 1998 A Hero Never Dies. Và cuộc phỏng vấn này đã cho người ta thấy rất rõ nét tính cách cũng như quan điểm làm nghề của Lưu Thanh Vân.
Lưu Thanh Vân trong cuộc phỏng vấn với Post năm 1996. Tại cuộc phỏng vấn này, ngôi sao Hong Kong đã nói lý do vì sao Hollywood không cần mình. (Ảnh: SCMP)
MUỐN ĐÓNG VAI XẤU NHƯNG KHÔNG ĐÓNG CẢNH CƯỠNG HIẾP
Lưu Thanh Vân trong một cảnh phim Full Alert (1997).
Tôi thích trở nên khác biệt. Tôi không muốn đóng đi diễn lại cùng một nhân vật.
Thông thường ở Hong Kong, bạn không có quyền lựa chọn. Ví dụ, nếu bạn bắt đầu đóng vai một sĩ quan cảnh sát, bạn có xu hướng trở thành một sĩ quan cảnh sát. Nhưng tôi hài lòng nhất khi làm điều gì đó mới và may mắn là các nhà sản xuất đã hỗ trợ tôi trong việc này.
Ngoại trừ kẻ giết người trong The Longest Nite, anh luôn đóng vai anh hùng. Anh có muốn đóng nhiều vai phản diện hơn không?
Tôi thực sự muốn đóng một vai phản diện trong tương lai, giống như Huỳnh Thu Sinh đã làm. Tôi biết mình có thể đóng vai một kẻ xấu nếu có cơ hội. Nhưng có một số điều tôi sẽ không làm trong một bộ phim, ngay cả khi đóng vai phản diện – chẳng hạn như tôi sẽ không đóng cảnh cưỡng hiếp.
Đạo diễn Lâm Lĩnh Đông không muốn anh đóng vai nhân vật phản diện trong Full Alert, trước khi biến anh thành anh hùng và Ngô Trấn Vũ trở thành kẻ xấu?
Đúng, Lâm Lĩnh Đông đã nghĩ đến tôi cho vai kẻ xấu nhưng anh ấy quyết định không làm điều đó và cuối cùng thay vào đó, tôi đã đóng vai anh hùng. Anh ấy nhận ra rằng nếu tôi là nhân vật phản diện, tôi sẽ phải chết và tôi sẽ không thể xuất hiện trong phần tiếp theo. Vì vậy, anh ấy đã cho tôi đóng vai một chàng trai tốt.
Anh được đào tạo tại trường phim truyền hình TVB và có 10 năm làm việc trong lĩnh vực truyền hình. Kinh nghiệm đó có giúp anh chuẩn bị tốt cho các bộ phim không?
Làm việc trong truyền hình là một bài tập tốt. Bạn có rất nhiều cơ hội để thử nghiệm. Tôi đã làm việc trên nhiều loại chương trình khác nhau. Nhưng đó là công việc khó khăn. Mỗi ngày lịch chạy từ 6h sáng đến 2h sáng. Sau khi làm điều đó, làm phim có vẻ như là một công việc dễ dàng – trên thực tế, nó có vẻ như là một công việc rất dễ dàng!
Hãy nói về kỷ niệm của anh với C’est La Vie, Mon Cheri – bộ phim đã đưa anh trở thành ngôi sao?
Tôi có những kỷ niệm đẹp về bộ phim đó. Là một diễn viên đang gặp khó khăn vào thời điểm đó, tôi có rất nhiều điểm chung với người chơi sax.
Lưu Thanh Vân và Viên Vịnh Nghi trong một cảnh phim C’est La Vie, Mon Cheri năm 1993.
Anh cảm thấy thế nào khi quay nhiều phim cùng một lúc?
Chà, tôi đã cắt giảm số lượng phim tôi làm để có thể tập trung vào các màn trình diễn của mình. Bây giờ tôi cố gắng chỉ làm một bộ phim tại một thời điểm, trong khi tôi đã từng làm hai bộ phim. Tôi nghĩ thật ngu ngốc khi làm điều đó ngày hôm nay. Các diễn viên chỉ làm điều đó vì tiền.
Anh có bao giờ thấy làm việc cùng lúc tham gia hai bộ phim là khó hiểu không?
Không hẳn – dù sao thì tôi cũng là một kiểu con trai bối rối! (cười)
Anh cảm thấy thế nào về “tờ giấy bay”, không có kịch bản và đạo diễn lên kịch bản trong buổi quay thực tế?
Theo một số cách, nó giúp công việc của tôi dễ dàng hơn vì tôi không phải chuẩn bị nhiều. Ví dụ như A Hero Never Dies. Tôi biết anh hùng trông như thế nào và đó là tất cả những gì tôi phải tiếp tục. Tôi biết rằng tôi là một kẻ giết người, và chỉ có thế. Tôi sẽ giải quyết phần còn lại bằng cách nói chuyện với đạo diễn khi chúng tôi đi cùng nhau.
“Không có kịch bản, có rất nhiều chỗ để tôi đưa ra gợi ý về cách nhân vật sẽ hành động”.
Nhưng tôi cũng thích quay những bộ phim có kịch bản đầy đủ. Ví dụ, Too Many Ways to be Number One có một kịch bản hay. Đạo diễn Vi Gia Huy cũng là người viết kịch bản. Tôi yêu thích kịch bản đó và tôi cảm thấy rất thú vị khi diễn xuất trong phim.
Lưu Thanh Vân trong một cảnh phim Too Many Ways to be Number One.
KHÔNG CÓ THỜI GIAN Ở HONG KONG…
Anh nghĩ gì về phương pháp diễn xuất?
Sẽ thật tuyệt nếu có thêm thời gian để thực sự nhập vai và diễn xuất có phương pháp. Nhưng không bao giờ có thời gian ở Hong Kong cho những việc như vậy.
Làm thế nào anh có biểu đạt được nội tâm của viên cảnh sát khó tính trong Big Bullet như vậy?
Nó khá đơn giản. Tôi chỉ giả vờ làm công việc của anh ấy và tôi đã trở thành anh ấy.
Lưu Thanh Vân (thứ 3 từ trái sang) trong một cảnh phim Big Bullet (1996).
Có phần thể hiện nào anh nghĩ mình có thể làm tốt hơn nếu có nhiều thời gian hơn không?
Tôi đã gặp sự cố khi đóng vai thầy tu trong Final Justice. Bộ phim ổn, nhưng tôi nghĩ cá nhân tôi đã thất bại, vì tôi không nghĩ rằng mình đã đóng vai này tốt.
Tôi đã nói với đạo diễn, Derek Chiu Sung-kei, rằng tôi cần thêm thời gian. Nhưng khi bạn đang quay một bộ phim ở Hong Kong, không có thời gian rảnh, vì vậy bạn không thực sự có cơ hội để suy nghĩ về những gì bạn đang làm.
Tôi đã phải cố gắng tìm ra cách để thể hiện một chàng trai có thể từ bỏ mọi thứ để phụng sự Đức Chúa Trời. Tôi cứ nghĩ, làm sao anh ta có thể từ bỏ mọi thứ để làm được điều này? Loại người nào làm điều này? Tôi đã hỏi một số linh mục câu hỏi này, nhưng tôi không thực sự tìm ra câu trả lời. Vì vậy, tôi đã thất bại với vai diễn ấy.
Anh thích xem những diễn viên nào?
Chúng tôi đã học rất nhiều diễn viên Hollywood trong trường đào tạo. Tôi đặc biệt thích Robert De Niro và Al Pacino. Tôi đã xem Bố già hơn 100 lần! Tôi cũng thực sự thích Taxi Driver.
Có đúng là anh đã cải thiện tiếng Anh của mình khi xem Bố già không?
Lần đầu tiên tôi xem nó, tôi đã đọc phụ đề tiếng Trung. Thời gian trôi qua, và tôi xem nó nhiều hơn, tôi nhận ra rằng tiếng Anh của tôi đã tốt hơn, vì tôi không cần phải đọc phụ đề tiếng Trung.
Và ngày nay, tôi có thể dịch lại đoạn hội thoại tiếng Anh sang tiếng Trung khi họ đang nói. Vì vậy, bạn có thể nói rằng tôi có thể lập biểu đồ tiến bộ tiếng Anh của mình thông qua việc xem Bố già.
Điều gì mà anh ngưỡng mộ nhất ở Bố già?
Đối với tôi, đó là hướng đi của Frances Ford Coppola. Nó khiến tôi muốn trở thành một người Ý.
Anh có muốn xuất hiện trong một bộ phim của Mỹ không?
Vâng, tôi muốn làm việc với một người như Martin Scorsese. Tôi muốn đóng vai nhân vật mà Joe Pesci đóng trong Casino.
Tôi đã nói chuyện với một số đạo diễn Hollywood, nhưng họ chỉ nói về hành động. Họ nghĩ rằng tất cả mọi người ở đây đều là Thành Long. Tôi rất thích làm việc ở đó nếu có cơ hội, nhưng tôi không phải Thành Long hay Châu Nhuận Phát.
“Họ – Thành Long, Châu Nhuận Phát – có một thị trường châu Á lớn và vì vậy họ có thể giúp người Mỹ kiếm tiền. Tôi không có điều đó, vì vậy Hollywood không thực sự cần tôi”.
Lưu Thanh Vân trong một cuộc phỏng vấn với Post vào năm 1996. (Ảnh: SCMP)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://kenh14.vn/dien-vien-hong-kong-luu-thanh-van-toi-khong-phai-thanh-long-hay-chau-nhuan-phat-hollywood-khong-can-toi-20220922101547846.chn” name=””]