Tôi muốn họp gia đình để giải quyết nhưng anh trai và em gái không thể thu xếp về được mà bảo hai chị em tự bàn bạc rồi quyết định…
Cả tuần nay, cứ nghe tiếng ô tô ngoài cổng, tôi lại giật mình thon thót. Tôi sợ phải nghe tiếng cãi vã, chì chiết nhau từ những người ruột thịt. Ở tuổi xế chiều, tôi chỉ mong có một cuộc sống yên bình bên con cái, nhưng sao khó quá.
Chuyện bắt đầu từ nửa năm trước, Hùng – em trai út của tôi đang ở thành phố bỗng dưng muốn về quê xây nhà và làm vườn. Em nằng nặc đòi tôi phải chia lại một nửa diện tích đất đang ở. Tôi băn khoăn không biết làm thế nào cho đúng, còn Thắng – con trai tôi – phản đối quyết liệt. Con nói: “Cậu Hùng có “âm mưu” cướp đất gia đình mình”.
Mấy chục năm về trước, ba mẹ tôi chuyển vào miền Trung sống cùng anh trai. Khi ấy, các em tôi đều đã có gia đình và sống ở nơi khác, chỉ mình tôi lấy chồng ở quê nên ba mẹ để lại nhà đất cho tôi trông nom.
Ở tuổi xế chiều, tôi chỉ muốn sống bình yên bên con cháu. Ảnh minh họa |
Nhà chồng tôi đông anh em nên vợ chồng tôi chuyển về ở trên mảng đất của ông bà ngoại để tiện chăm sóc vườn tược. Vài chục năm sau, phần nhà đất của ba mẹ tôi nằm trọn trong khu vực giải tỏa để làm đường, chính quyền đã đền bù lại một mảnh đất có diện tích tương đương ở ngay phía sau. Giấy tờ nhà đất mới do vợ chồng tôi đứng tên chủ sở hữu, do trước đó vài năm, ba mẹ tôi đã qua đời khi đang ở cùng anh trai.
Trên mảnh đất được cấp sổ mới, vợ chồng tôi đã xây nhà và sinh sống cho đến bây giờ. Cách đây 6 năm, chồng tôi lâm bệnh rồi mất, tôi sống cùng vợ chồng con trai và đã hứa sẽ cho chúng mảnh đất này khi tôi qua đời.
Từ trước đến nay, anh em trong nhà đều không đề cập đến chuyện đất đai do ai cũng đã có cơ ngơi riêng. Nhưng năm trước, anh trai tôi ở miền Trung bàn kế hoạch đưa mộ phần ba mẹ về quê an táng. Hùng bỗng dưng đòi tôi chia đất với lý do để làm một ngôi nhà nhỏ để đặt bàn thờ cha mẹ.
Lý do em đưa ra, phần mộ của ba mẹ đã đưa về quê thì không thể đặt bàn thờ ở xa. Vả lại mảnh đất nhà tôi đang ở vốn có nguồn gốc là của ba mẹ nên làm thế là hợp lý. Tôi thừa nhận Hùng đúng, nhưng con trai nhất quyết không đồng ý.
Nó cho rằng cậu chỉ ngụy biện, chứ muốn đặt bàn thờ ông bà thì ở trên thành phố cũng được chứ việc gì phải ở quê. Chẳng qua, khu vực nhà tôi sắp sửa có dự án du lịch sinh thái, giá đất sẽ tăng cậu mới quay sang đòi quyền lợi, chứ mấy chục năm qua có ai đả động gì đâu.
Rồi đến ngày giỗ chạp, tất nhiên phải tổ chức ở nhà tôi vì không thể soạn lễ trên thành phố đem về nếu bàn thờ ở đây. Trong khi đó tôi là con gái, Thắng là cháu ngoại mà cáng đáng chuyện thờ tự bên ngoại thì không đúng. Thêm nữa, mảnh đất của nhà tôi đã sang tên đổi chủ thì dựa vào căn cứ gì mà đòi chia chác.
Tôi không muốn về chuyện đất đai mà chị em ruột thịt xào xáo nhau (Ảnh minh họa) |
Cứ như thế, Hùng năm lần bảy lượt về để bàn bạc rồi lời qua tiếng lại với Thắng khiến tôi rất đau đầu, không biết phải làm thế nào cho hợp lý. Tôi muốn họp gia đình để giải quyết, nhưng anh trai và em gái không thu xếp về được nên nhắn hai chị em tự bàn bạc rồi quyết định.
Hùng cứ hối thúc tôi làm thủ tục cắt đất để xây nhà cho kịp năm đẹp, tháng đẹp. Tôi thật sự không muốn gia đình xào xáo, nhưng nếu chia đất cho Hùng, Thắng đòi từ mặt cậu, từ mặt mẹ, chuyển đi nơi khác ở. Những năm tháng tuổi già đã kề cận, nếu không sống cùng con cháu, tôi biết nương tựa vào đâu?
Trần Thị Lĩnh (Tây Ninh)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/em-trai-bong-dung-ve-que-doi-chia-dat-a1475014.html” name=””]