Vừa đóng lại cánh cửa, tôi ôm chầm lấy Thương hôn ngấu nghiến và cô ấy cũng lập tức đáp lại. Chúng tôi lại tìm thấy sự quen thuộc ở nhau sau từng ấy thời gian xa cách, thật quá nhiều cảm xúc.
Tôi với Thương, vợ cũ, ly hôn sau chưa đầy một năm chung sống. Cũng vì tôi vô tâm mải chơi khiến cô ấy phải thất vọng nhiều. Hai đứa lại chưa có con cái, thành ra cô ấy kiên quyết đòi ly hôn để tìm người đàn ông khác chín chắn đĩnh đạc, có trách nhiệm và biết hướng về gia đình hơn.
Lúc ấy tôi còn hiếu thắng và nông nổi. Vợ đòi ly hôn, tôi lập tức ký đơn ngay với suy nghĩ chỉ giữ những người muốn ở lại chứ một khi đòi ra đi thì tôi tiễn luôn chẳng cần phải tiếc.
Vậy nhưng sau ly hôn một thời gian tôi mới nhận ra mình đã quyết định quá vội vàng. Đáng lẽ khi ấy tôi nên xin lỗi, giải thích rồi thay đổi bản thân dần dần để lấy lại niềm tin nơi Thương. Bởi vì ly hôn xong, làm quen với một vài người thì tôi mới nhận ra mình vẫn còn yêu Thương. Cô ấy hơn đứt tất cả những người phụ nữ xung quanh, thế mà khi có được rồi thì tôi lại không trân trọng để rồi đánh mất.
Vậy nhưng sau ly hôn một thời gian tôi mới nhận ra mình đã quyết định quá vội vàng. (Ảnh minh họa)
Một năm sau ly hôn, tôi lấy hết dũng khí liên lạc hỏi thăm vợ cũ và mừng vui hí hửng khi biết cô ấy vẫn còn độc thân. Tôi lập tức hẹn gặp mời Thương đi ăn, đi uống cà phê, tán tỉnh lại cô ấy từ đầu. Thấy Thương cũng xuôi xuôi mà tôi hạnh phúc vô cùng. Chắc hẳn cô ấy cũng tiếc tình yêu đẹp của chúng tôi và cả cái nghĩa vợ chồng. Hơn nữa khi chung sống tôi cũng chưa phạm vào tội lỗi tày đình nào, kiểu như ngoại tình, vũ phu, chỉ là vô tâm thôi thì có thể sửa được.
Sau 3 tháng chúng tôi gặp lại nhau, tôi mời Thương đi ăn tối ở nhà hàng lãng mạn. Hai đứa cụng ly uống cạn ly rượu, tôi nắm chặt tay cô ấy rồi tỏ tình một lần nữa: “Anh đã hối hận lắm rồi, hối hận vì làm em buồn và tổn thương, hối hận vì đã để mất em. Em có thể cho anh một cơ hội chuộc lại lỗi lầm không? Anh tin là bố mẹ cũng rất mong hai đứa mình có thể quay về bên nhau…”.
Thương mỉm cười thay cho lời đáp khiến tôi vui mừng khôn tả. Vậy là cô ấy đồng ý rồi. Rèn sắt khi còn nóng, ngay đêm đó sau vài chén rượu có chút hơi men trong người, tôi lập tức chở Thương về nhà mình qua đêm. Sau đêm đoàn tụ này thì chắc chắn cô ấy sẽ không thể nào rời xa tôi được nữa. Có khi chúng tôi lại may mắn có em bé ngay trong đêm nay ấy chứ, viễn cảnh tái hôn đã không còn xa nữa rồi.
Vừa đóng lại cánh cửa, tôi ôm chầm lấy Thương hôn ngấu nghiến và cô ấy cũng lập tức đáp lại. Chúng tôi lại tìm thấy sự quen thuộc ở nhau sau từng ấy thời gian xa cách, thật quá nhiều cảm xúc. Sau một nụ hôn nồng nàn say đắm, tôi trìu mến nhìn cô ấy, nắm tay Thương dắt vào phòng ngủ.
Mở cửa phòng, vừa vén chăn lên định đẩy Thương ngã xuống giường thì cả tôi lẫn cô ấy đều phải giật bắn cả người khi có một giọng nói ngái ngủ cất lên: “Anh làm gì mà giờ này mới về, để em chờ mãi…”. Vì không muốn phá tan bầu không khí mờ ám nên tôi không bật đèn phòng ngủ. Lúc này mới nhận ra dưới tấm chăn có một người phụ nữ, điếng người hơn cả là cô ta hoàn toàn khỏa thân không mặc gì và còn là người tôi quen biết.
Vừa đóng lại cánh cửa, tôi ôm chầm lấy Thương hôn ngấu nghiến và cô ấy cũng lập tức đáp lại. (Ảnh minh họa)
Nói cho chính xác thì chính là cô hàng xóm ở căn hộ bên cạnh nhà tôi. Trong thời gian qua tôi còn độc thân, cô ta lại không có người yêu nên hai đứa có “an ủi vỗ về” nhau những lúc trống vắng cô đơn. Chỉ vậy thôi chứ giữa chúng tôi không hề có mối quan hệ chính thức nào cả, chính cô ta cũng biết như thế. Song cô ta vẫn có chìa khóa nhà tôi, tai hại lại ở chỗ này.
Dạo này cô ta đi công tác, phải hai tháng nay chúng tôi không gặp nhau, ai mà ngờ được cô ta lại đột ngột xuất hiện giáng cho tôi một đòn chí mạng thế này. Cô hàng xóm phát hiện trong phòng có người phụ nữ khác thì cũng tỉnh ngủ, còn Thương trân trối nhìn tôi đòi một câu trả lời.
Tôi lắp bắp giải thích nhưng Thương chỉ lẳng lặng nhìn tôi không nói một lời. Quả thật với những gì nhìn thấy thì mọi lời giải thích đều trở nên kém giá trị. Tất cả trái ngược với lời tỏ tình của tôi, khi tôi nói rằng thời gian qua không có người phụ nữ nào, luôn khắc khoải nhớ mong Thương.
Ngay sau đó Thương giáng cho tôi một cái tát rồi quay ngoắt bỏ về. Cô hàng xóm thấy có biến cũng vội vã mặc quần áo chạy thoát thân, để lại tôi chơ vơ chẳng ai bên cạnh. Tôi phải làm thế nào để giải thích và xin Thương tha thứ cho mình?
[yeni-source src=”http://thoidaiplus.suckhoedoisong.vn/hi-hung-ru-duoc-vo-cu-qua-dem-vao-phong-ngu-lat-chan-toi-that-sac-nhin-canh-ben-duoi-d296756.html” alt_src=”” name=””]