Tôi nghĩ, không chỉ riêng tôi, phụ nữ nào cũng mong muốn được làm đẹp; Mọi phụ nữ đều tự tin hơn khi biết mình đẹp. Còn người chồng yêu vợ, thấy vợ đẹp thì cũng “mở mắt”.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình đông con. Những năm 1990, đầu 2000, bố mẹ tôi đã rất cố gắng để chăm sóc tôi suốt 4 năm đại học. Tôi ra trường, đi làm, yêu, lấy chồng và sinh con.
Còn chồng tôi, học hết lớp 12, anh đi làm 1 năm, tiết kiệm tiền, thi đại học rồi vừa học vừa làm. Có lẽ nhờ vậy mà chồng tôi không mua sắm hay khoe khoang. Hàng tháng khi nhận lương anh chỉ để lại một ít để đổ xăng, uống cà phê với bạn bè đồng nghiệp rồi ăn trưa, còn lại đưa cho tôi. Thưởng tết, thưởng dự án, làm thêm… anh cũng mang hết về nhà đưa cho vợ tiêu ở nhà.
Thu nhập của hai vợ chồng không thấp nhưng cũng không nhiều cho kế hoạch sinh con, mua nhà, nuôi con đi học ở Sài Gòn… Mỗi lần có lương, tôi cân đối mọi khoản chi tiêu khá kỹ, kể cả mua sắm đồ đạc. Mỗi người bao nhiêu bộ quần áo?
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Pressfoto |
Cả hai chúng tôi đều làm văn phòng và giao tiếp nhiều nên tôi không mua đồ vào dịp cuối năm, đám cưới, lễ tết… mà mua đồ theo quý, chi khoảng 5% thu nhập. Nhờ mua sắm thường xuyên nên mỗi lần đi cà phê, ăn sáng… 3 người nhà tôi đều vui vẻ, “ngầu” nhưng trong mắt mọi người thì không như vậy.
Thấy tôi có nhiều quần áo và hiếm khi mặc lại, không chỉ đồng nghiệp mà cả bạn bè thân thiết cũng cho rằng tôi mua sắm quá nhiều. Thỉnh thoảng, mẹ tôi lại đến thăm và nói thẳng với tôi rằng tôi nên mua vài bộ quần áo.
Lần nào tôi cũng phải kể lại chu trình mua sắm của cả gia đình. Rồi rút ra kết luận có thể chồng và con đều là nam, quần áo giống nhau, người ta không nhận ra, hoặc có thể một cái áo của chồng tôi có giá cả triệu, trong khi một cái váy của tôi chỉ có vài trăm nghìn đồng, nhìn cũng được. kiểu như tôi có nhiều đồ hơn chồng nhưng tổng giá trị của tủ quần áo chênh nhau rất ít. Nhưng khi mẹ lên tiếng, tôi phải giải thích.
Tôi kể câu chuyện về Ly – người bạn thân thời đại học của tôi – lấy chồng trước tôi 5 năm. Sau khi lấy nhau, chồng Ly muốn học thạc sĩ rồi tiến sĩ để tăng thu nhập và cơ hội thăng tiến. Để có tiền nuôi chồng ăn học, gửi tiền bố mẹ chồng đau ốm, tiền thuê nhà và sinh hoạt phí cho hai vợ chồng, Ly phải dạy cùng lúc ở 3 trường – từ tư thục đến trung tâm giáo dục thường xuyên. Hàng ngày, Ly thức dậy lúc 5 giờ sáng, nấu ăn cho chồng rồi mang cơm đi dạy. Về đến nhà sau 10 giờ tối, Ly ăn chút gì đó quýt rồi chuẩn bị giáo án đến tận đêm khuya.
Sau 8 năm, chồng Ly nhận được bằng tiến sĩ thì Ly đổ bệnh. Bác sĩ cho biết Lý bị bệnh phổi do làm việc quá sức. Căn bệnh đó không thể chữa khỏi hoàn toàn và Ly phải sống chung với nó suốt đời, chi phí điều trị cũng rất cao. Vẫn còn bàng hoàng trước căn bệnh của mình, vài ngày sau, Ly nhận được hình ảnh chồng đang yêu một cô gái trẻ và xinh hơn Ly từ một số điện thoại lạ.
Trả lời chất vấn của Ly, chồng Ly thừa nhận mối quan hệ cũng như bày tỏ thái độ cần có con, nhưng bệnh của Ly, bác sĩ cho biết rất khó khăn – nếu mang thai, cô có thể gặp nhiều biến chứng khi mang thai, thậm chí nguy hiểm. mẹ và con…
Trước khi Ly lên bàn mổ, chồng Ly đưa ra tờ giấy ly hôn và yêu cầu cô ký. Sau đó, suốt 2 tháng Lý nằm viện, trải qua 3 ca phẫu thuật liên tiếp, chồng Lý không hề đến thăm vợ lấy một lần. Ly kể, trong thời gian nằm viện, cô nhận ra mình thật ngu ngốc vì nghĩ “Con gái có công, chồng không giúp”.
Ngoài Ly, tôi còn kể chuyện mẹ Phương, chuyện Thanh… – những người phụ nữ không dám ăn mặc, tiết kiệm từng xu để lo cho chồng con… có lúc bị chê vì già nua, xấu xí và bị ngược đãi. bị đuổi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng.
Nghe tôi nói, mẹ tôi có chút dao động. Nhưng cô ấy tin rằng chồng tôi luôn yêu thương, quan tâm đến tôi và không lăng nhăng.
Ảnh mang tính chất minh họa – Freepik |
“Vậy nếu thương con thì chồng con nên cho con ăn mặc đẹp đúng không mẹ?” – Tôi hỏi. Tôi nghĩ, không chỉ riêng tôi, phụ nữ nào cũng mong muốn được làm đẹp; Mọi phụ nữ đều có những gắn bó nhất định với quần áo; Mọi người đều tự tin hơn khi biết mình đẹp. Còn người chồng yêu vợ, thấy vợ đẹp thì cũng “mở mắt”.
Về con trai tôi, tôi chắc chắn cháu cũng mong có một người mẹ xinh đẹp, vì mỗi lần tôi đón cháu đi học, cháu thường khen tôi như “Mẹ ơi, hôm nay mẹ mặc váy đẹp quá”.
Nghe tôi lý luận, một người phụ nữ như mẹ tôi quê miền Trung, cả đời vắt kiệt từng đồng xu để lo cho chồng con vẫn không khỏi cảm thấy yên tâm. Nhưng nhìn ngôi nhà rộng rãi mà vợ chồng tôi đã dành dụm để mua, nhìn ngôi trường tốt mà cháu tôi đang theo học, nhìn cô con gái gần 35 tuổi vẫn giữ được vóc dáng trẻ trung, bà khẽ mím môi lẩm bẩm. : “Ồ, tiền có thể tiêu cho bản thân nhưng cũng phải biết tiết kiệm, tích lũy; cuộc sống không biết ngày hôm sau sẽ như thế nào”.
Huynh Hang
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/lay-chong-sao-cu-phai-nhin-an-nhin-mac-a1502744.html” name=””]