Buông hay giữ, đối với phụ nữ, cũng là nỗi trăn trở, là sự lựa chọn và là cái giá phải trả cho tất cả những gì là cuộc đời họ.
Từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ, khi bước đi đã loạng choạng hơn nửa cuộc đời, tôi vẫn rơi nước mắt khi xem cô Kim Cương biểu diễn trong vở kịch kinh điển Lá sầu riêng . Lúc còn nhỏ, tôi không hiểu nhiều lắm. Tôi nhìn thấy bà tôi, mẹ tôi và bà đang khóc nên tôi cũng bắt đầu sụt sịt. Lớn lên, thấu hiểu hoàn cảnh, những giọt nước mắt cố kìm nén vẫn tuôn rơi và tôi giấu kín câu hỏi bao năm nay trong lòng: “Phụ nữ khi nào thì buông tay?”.
Chợt nghĩ, không biết những lời “Chị hai…” hay “Mẹ” thốt ra trong giấc ngủ của con trai hay những đứa con trên đời này đã xé nát biết bao tấm lụa tình yêu, hạnh phúc cá nhân. Quyền riêng tư của mỗi người phụ nữ được gọi là mẹ là gì? Có bao nhiêu người có thể rời đi khi nghe thấy tiếng trẻ con gọi mẹ? Phụ nữ dường như không còn nhớ mình từ lúc sinh con.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Shutterstock |
***
Đôi khi, cũng như bao người, tôi trách người phụ nữ mình quen không biết yêu bản thân, không mạnh mẽ, không hiện đại khi chỉ biết cam chịu, ngồi rơi nước mắt và nói rất nhiều về cuộc hôn nhân của mình. Vấn đề của họ với câu nói gần như là một lá bùa hộ mệnh: “Tôi cố gắng hết sức vì con tôi!”.
Để rồi, theo thời gian và gặp gỡ nhiều người, chúng ta có thể hiểu rằng thế giới có rất nhiều hình dáng và hình thái khác nhau, con người có hàng nghìn tính khí và hoàn cảnh sống khác nhau. Làm thế nào tất cả các phản ứng của chúng ta đối với các vấn đề của chính mình lại giống nhau? Để rồi chúng ta hiểu rằng khi đã trải nghiệm đủ rồi, người ta chỉ lặng lẽ chia sẻ, yêu thương hay gửi lời cầu mong bình an chứ không ai dùng lời nói để phán xét hay đánh giá.
Thực tế, nếu không đợi đến thời điểm này, hôn nhân sẽ gặp nhiều trục trặc. Thời ông bà nội tôi, chuyện vợ chồng mâu thuẫn không phải là hiếm. Tôi đã thấy bà tôi giận ông tôi trong nhiều năm. Anh đi ra phía sau nhà, cô lên trước. Không khí trong nhà lạnh lẽo, nặng nề như băng. 2 mâm cơm được phục vụ riêng biệt trong nhiều năm lặng lẽ.
Có lần tôi nghe mẹ ruột khóc thầm, thậm chí còn bật khóc than phiền với bố nhiều chuyện, từ việc nhỏ đến việc lớn. Bây giờ không có sự khác biệt! Tình yêu, thất vọng, tổn thương hay lạnh lùng như tro tàn… – Tôi nghĩ chỉ cần có người và yêu thì sẽ không có gì khác biệt.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Katemangostar |
Sự khác biệt duy nhất là thời thế bây giờ đã thay đổi rất nhiều. Xã hội không còn có định kiến mạnh mẽ về việc ai đó có cuộc hôn nhân tan vỡ. Vị thế của người phụ nữ trong gia đình và xã hội không còn ảm đạm, yếu đuối như xưa. Tuy nhiên, dù thời thế, hoàn cảnh sống có khác nhau thế nào thì tình yêu thương của người phụ nữ dành cho con cái vẫn không bao giờ thay đổi.
Chúng ta thường nghe nói phụ nữ suy nghĩ quá nhiều và lo lắng quá nhiều, đặc biệt là đối với con cái. Ngày mới yêu nhau, người phụ nữ mỉm cười khi hình ảnh “ngôi nhà và những đứa con” hiện lên trong đầu cô. Ngày vượt qua cơn ốm nghén, chị em nhanh chóng lên kế hoạch mua quần áo, tã lót, mũ nón, giày dép. Hàng ngày, họ sắp xếp lại, sắp xếp lại và tưởng tượng một đứa trẻ đang bập bẹ quanh sân.
Ngày nay, nhiều phụ nữ có học thức, có tài chính, có gia đình và có bạn bè bên cạnh. Vì vậy, việc rời bỏ cuộc hôn nhân khi có quá nhiều vết thương đối với họ dễ dàng hơn trước rất nhiều. Tuy nhiên, nếu không nhấc lên đặt xuống hàng trăm ngàn lần, không rơi những giọt nước mắt tủi thân hay vết thương khô khan thì người phụ nữ làm sao có thể buông tay để gia đình tan vỡ? Chưa kể, không phải ai cũng có thể!
***
Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không thể để con ở nhà chồng, nhưng cô ấy cũng không thể rời khỏi đó nếu mang theo hai đứa con. Dù ở đâu, tôi cũng không thể một mình nuôi con. Bọn trẻ vẫn chưa thể tự chăm sóc bản thân. Tôi thà khóc, mất ngủ vì đau còn hơn để con không biết ở đâu, ăn gì, học hành ra sao. “Hoặc cứ phớt lờ cuộc sống của tôi đi, chị ơi!” – Tôi cay đắng kêu lên.
Thực lòng tôi không biết nên khuyên bạn điều gì. Có rất nhiều phụ nữ đã ra đi cùng với con cái của họ. Tài sản của họ chẳng có gì ngoài mẹ con và hai bàn tay trắng. Mười năm sau, ta thấy họ vẫn ổn, con cái hiếu thảo, họ cũng có được những người đàn ông thực sự yêu thương và kính trọng.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Jcomp |
Tuy nhiên, ngày xưa bất lực, có ai có thể tưởng tượng được nó như thế nào không? Và dù có tưởng tượng ra thì làm sao chúng ta có thể hiểu được sự vất vả, nỗi đau khủng khiếp của mẹ con họ? Cũng có những người phụ nữ ra đi, không chống chọi nổi, sống cuộc sống bấp bênh, bấp bênh, con cái rơi vào những nẻo xấu. Nước mắt nối tiếp nước mắt!
Đừng đợi bão đến mới biết trân trọng những ngày bình yên. Vì trong trận cuồng phong đó sẽ có rất nhiều mất mát. Đừng trách bất cứ người phụ nữ nào khi cô ấy sợ đi ra ngoài mưa gió một mình. Họ có quyền sợ hãi và lo lắng. Họ có quyền lựa chọn cuộc sống của mình.
***
I’m always heartbroken, why is it that every time a woman’s face has a story about love and marriage, no two people are the same. And every story is like every story, constantly arousing in us endless feelings of sympathy.
She is beautiful, has a career, a well-off family, and is modern. She married him as they say: “From the first button!”. On the wedding day, she knew clearly that her heart did not love. People keep talking to each other about marrying the person who loves you, with the condition that you will be happy, but don’t marry the person you love. At that time, she was a teenage girl awkwardly in love with her first student love that went nowhere.
His family brought betel and areca nuts to the alley. The whole clan and family are involved. Her parents didn’t force her, but for some reason she accepted. “Are you planning on it?” – I still remember her sad eyes and the heavy words she said the time we had lunch together.
For more than 20 years, family life has passed like that, with ups and downs but only small ripples. She felt like a water hyacinth floating in the middle of the river. “Could it be that after going through an entire lifetime, you never knew what it was like to love someone?” – she asked.
There were nights, when he was snoring next to her, she sat up. In the darkness, her tears kept flowing. She was confused and didn’t know what to do right.
Photo for illustration purposes only – Tirachardz |
Leave? I have thought about it more than once. You have money, a house, a job, everyone loves you, no one will blame you. But, thinking about not seeing her 3 children every day, not saying a few words to them, she felt like someone was squeezing her heart. “I don’t dare say I’m for my children. She was afraid that she was putting a burden on her children’s shoulders when she thought she was there for them. Just for you. She couldn’t bear the emotions of having to leave her children and not see all three of them every day. I know I will no longer be able to find happiness in anyone or anywhere” – she confided.
Tôi nhớ lúc đó tôi muốn hỏi chị như muốn hỏi chị kia: “Em có nghĩ đến những ngày sắp tới không?” nhưng bị nén. Tại sao họ không nghĩ ra điều đó? Về câu chuyện của chính mình, hơn ai hết, chắc hẳn họ đã lo lắng không chỉ vài đêm, vài tháng mà có khi hàng năm, hàng năm. Hơn ai hết, họ đã hình dung ra được tương lai bất định đó. Dù vì họ yếu đuối, vì bản thân hay vì thương con, tôi thấy họ thật đáng thương.
Chẳng trách tôi nghĩ nếu có trách thì chỉ có thể trách Tạo hóa đã sinh ra những người phụ nữ có bản năng yêu thương con cái gần như là vấn đề sống còn. Họ sẽ làm mọi thứ vì đứa con họ sinh ra. Buông hay giữ, đối với phụ nữ, cũng là nỗi trăn trở, là sự lựa chọn và là cái giá phải trả cho tất cả những gì là cuộc đời họ.
Đối mặt với bất kỳ người phụ nữ nào buông bỏ hay níu kéo cuộc hôn nhân, nếu có thể hãy thông cảm, thấu hiểu và mong họ bình yên hơn là bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào khác. Vì phụ nữ xứng đáng được yêu thương.
Trieu Ve
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/khi-dan-ba-buong-tay-a1506211.html” name=””]