Hương chưa bao giờ có ý định xin mẹ cho Hương đất đai, tài sản. Nhưng Hương cho rằng việc cha mẹ già viết di chúc cho con cháu rõ ràng về tài sản là một việc làm văn minh.
Hình minh họa |
Nghe Hương nói cần viết di chúc khi còn tỉnh táo, mẹ cô tức giận: “Con chưa chết mà đã lo tranh giành tài sản rồi. Con gái là con gì thế!”.
Hương biết mẹ rất tức giận, khó hiểu nên nói với anh trai: “Vậy em hãy chọn lời nói với mẹ đi”.
Trên thực tế, Hương chưa bao giờ có ý định xin mẹ cho Hương đất đai, tài sản. Nhưng Hương cho rằng việc cha mẹ già viết di chúc cho con cháu rõ ràng về tài sản là một việc làm văn minh.
Tiếc thay, ở nông thôn và phần lớn người dân Việt Nam không cho rằng đó là văn minh, họ chỉ nghĩ rằng nó sẽ phá hủy mối quan hệ giữa cha mẹ, con cái, anh chị em. Theo Hương, chính việc không viết di chúc đã gây ra rắc rối sau này, nhiều biến cố đã khiến quan hệ gia đình tan vỡ.
Hôm đó, chồng Hương đi làm về nói: “Vừa gặp bà Mân hàng xóm của bà ngoại. Bà nói chúc mừng vì bà ngoại cho tôi một mảnh đất lớn, tôi chỉ cần tiền xây nhà thôi”.
Chồng Hương buồn bã: “Tôi không có miếng ăn nào mà lại mang tiếng khủng khiếp như vậy”.
Hương chợt nhớ tới chuyện chị Hà và cơ quan. Cách đây mấy tháng, cô bận xin về sớm để chăm sóc mẹ ốm. Mẹ cô Hà có nhiều con trai nhưng cô sống với người dì út. Cô út xinh đẹp rạng ngời suốt ngày bán đồ trên mạng, không thèm để ý đến mẹ, đến mức mẹ ngã ra ngoài, nằm bất động ngoài sân, không thể gọi ai cho một tiếng. giờ, khi có người đi ngang qua. Khi phát hiện ra, bà đã gõ cửa và gọi điện cho con gái đang say sưa phát sóng trực tiếp. Vấn đề là cô út cũng bất mãn với mẹ mình, vì lâu nay bà vẫn mắng mẹ quay lưng, nói dối chị gái.
Chuyện kể rằng, trước đây mẹ bà Hà cho hai chị em một mảnh đất và để em gái đứng tên vì không muốn anh rể là chồng bà Hà dính líu. , chờ đất có giá tốt mới bán làm vốn. Gần đây đất đai nóng sốt đến nỗi chị tôi muốn bán đất nhưng chị Hà bảo không nên bán nếu chưa đến lúc cần.
Không ngờ cô em vẫn lén bán đất, dùng tiền mua một chiếc ô tô đẹp, tự kiếm sống mà không đưa cho em gái một đồng nào. Đến khi bà Hà phát hiện mảnh đất đã bị bán thì đã quá muộn. Cô không thể làm gì được em gái mình, vì cô phản bác: “Tôi không có giấy tờ gì nói rằng đó là của hai chúng ta”.
Chưa kể, thời gian gần đây gia đình Hương phải đi công chứng giấy tờ đất đai. Công chứng viên cho rằng phải có di chúc của chủ đất, tức là bố của Hương. Nhưng bố của Hương mất đã lâu và đột ngột nên không có di chúc. Công chứng viên nói không thể giải quyết được, pháp luật đã rõ ràng.
Còn gia đình bà Nhâm ở khu thượng lưu, bà vừa mới qua đời, con trai, con dâu bắt đầu tranh giành nhau chỉ để tranh giành tài sản. Hoàn cảnh gia đình họ khiến công an xã phải vào cuộc. Bây giờ có tin đồn mẹ tôi cho vợ chồng Hương đất. Nó chưa bao giờ xảy ra, nhưng tin đồn đã lan truyền rất xa. Hương biết chồng không đợi mẹ cho đất để yêu thương vợ con nhưng anh vẫn đau lòng.
Hương đang nghĩ đến việc bàn bạc với anh trai và chị dâu để khuyên mẹ viết di chúc, nhất là khi bà hoàn toàn bình thường, tỉnh táo để sau này không phải xấu hổ vì bất cứ điều gì. Chỉ là khi mẹ tôi nghe vậy, bà tưởng Hương gặp… xui xẻo chồng mình nên về gây rắc rối cho mẹ và anh trai. Bởi ở xóm nào nhà nào có con gái đi lấy chồng, bố mẹ cũng cắt một mảnh đất nhỏ làm quà cưới, chỉ có họ Hương là không. Anh tôi nói anh cũng có suy nghĩ như Hương nhưng không dễ gì hiểu được suy nghĩ của một người già nên để tôi từ từ chọn lời cho mẹ hiểu.
cung Song Ngư
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/lam-sao-thuyet-phuc-me-viet-di-chuc-khi-con-tinh-tao-a1508215.html ” name=””]