Lan Thy – nàng thơ “Bích Diễm” của Em Và Trịnh đã có những chia sẻ về vai diễn đầu tay và những trải nghiệm làm nghề đáng quý của mình.
Phạm Nguyễn Lan Thy là một trong số những nàng thơ xinh đẹp của bộ phim Em Và Trịnh. Bích Diễm, nàng thơ của ca khúc Diễm Xưa, chính là vai diễn đầu tiên trong sự nghiệp điện ảnh của cô gái trẻ. Chưa có nhiều kinh nghiệm làm nghề, càng chẳng phải một cô gái Huế hay Hà Nội chính gốc, chỉ có chút dè dặt rất giống với nàng Diễm của Trịnh, nhiêu đó thôi nhưng Lan Thy vẫn thể hiện khá ngọt vai diễn đầu tay của mình.
Không có nhiều đất diễn như Hoàng Hà hay Bùi Lan Hương, Diễm của Lan Thy vẫn là một mắt xích quan trọng trong cuộc đời chàng Trịnh, mở ra cả một giai thoại về âm nhạc và tình yêu của Trịnh Công Sơn (Avin Lu). Nói về Diễm, Lan Thy đầy say mê và hứng khởi, cũng là sự hứng khởi khi cô gái trẻ nói về chặng đường tương lai phía trước, khi bản thân đã được thay đổi, trưởng thành hơn rất nhiều nhờ Em Và Trịnh.
Tôi không quá chú tâm đến việc phải thể hiện, phải tỏ vẻ xinh đẹp khi vào vai Bích Diễm
Từ một sinh viên ngành Y lại chuyển hướng sang nghệ thuật, rồi đi casting Em Và Trịnh, cơ duyên nào đưa bạn đến sự thay đổi này?
Quá trình mà tôi tham gia nghệ thuật, làm mẫu ảnh, tất cả mọi thứ đến một cách tự nhiên lắm, giống như nghề chọn mình vậy đó. Lúc đi học, tôi có cơ hội đi làm mẫu ảnh, rồi dần dần mọi người để ý tới mình, cho cơ hội đóng MV, các ekip phim cũng kêu tôi lên casting thử.
Tôi rất cảm tính trong những quyết định của mình. Thời điểm đó thích gì thì mình quyết luôn. Bất ngờ từ học chuyên sử lại đi học Y, rồi bất ngờ từ Y sang nghệ thuật. Dù sự bất ngờ đôi khi khiến tôi bị hơi mù mờ về định hướng nhưng tôi nghĩ mình làm mọi thứ bằng tình yêu thì quyết định đó sẽ chính xác. Cũng may mắn là những quyết định cảm tính lại khiến mọi thứ quanh tôi vận hành khá mượt mà.
Còn với Em Và Trịnh, lúc casting call, tôi ngại, không dám đi, sợ nhiều người họ học hành ra còn chưa chắc đã trúng nên tôi nghĩ phim này không dành cho mình đâu, nói chung còn tự ti lắm. Sau đó phim có tổ chức casting lại, có gửi mail cho tôi nữa, mà lúc đó tôi casting vai Khánh Ly cơ, không phải Bích Diễm đâu.
Khánh Ly? Nghĩa là bạn có khả năng hát sao?
Không đâu, tôi thích âm nhạc, thích nghe và tìm hiểu thôi. Nhưng tôi cũng muốn sắp tới đi luyện giọng, chủ yếu để cho phần nói của mình hay hơn, cảm xúc hơn.
Khánh Ly, Thanh Thúy, thậm chí là cả Dao Ánh thì dễ tìm kiếm tư liệu đời thật để các diễn viên có thể đóng theo. Diễm lại ít hơn, vậy bạn lấy tư liệu, cảm xúc từ đâu để thể hiện nhân vật một cách chân thực, gần gũi nhất?
Những tư liệu về cô Diễm chủ yếu xoay quanh bài hát Diễm Xưa thôi, thêm đôi chút về việc cô đi học rồi lấy chồng, định cư ở nước ngoài. Còn lại tiểu sử của cô không nhiều, cuộc sống sau này cũng rất kín tiếng, không nói nhiều về Diễm Xưa nên tôi không có nhiều tư liệu. Nhưng chính vì vậy mà việc chắt lọc tinh thần, chắt lọc thông tin để đưa vào phim nó cũng cô đọng hơn, không bị lan man. Như cô Khánh Ly, có quá nhiều thông tin, để thể hiện được cái nào đúng, cái nào nên, không nên nó khó lắm, phải đi hỏi ý kiến của rất nhiều người. Còn vai của tôi thì dễ hơn. Lúc đầu khi mới tìm hiểu tôi thấy chắc Diễm là một người rất đẹp nhưng không phải đẹp sắc nước nghiêng thành mà là cái đẹp đến từ bên trong, rất nên thơ qua góc nhìn của Trịnh Công Sơn. Chính vì vậy tôi không quá chú tâm đến việc phải thể hiện, phải tỏ vẻ xinh đẹp, mà quan trọng nhất là tâm lý nhân vật để khán giả thấy được tình cảm của Diễm.
Nhưng nhiều người khi xem phim vẫn phải trầm trồ rằng sao Diễm đẹp quá rồi quên mất vai trò trên phim của cô ấy, cũng không để tâm nhiều đến diễn xuất của bạn. Bạn có thấy đôi khi vẻ ngoài nổi bật lại trở thành nhược điểm của mình?
Vì vai cô Diễm không có nhiều đất diễn, nên chỉ cần mọi người thấy sự tròn vai là tôi đã hài lòng lắm rồi. Khi phim chưa ra tôi rất lo, vì với vai diễn này, không chỉ khoe ra cái vẻ đẹp mà còn phải đặt tâm lý trong ánh mắt. Tôi lo không biết mình có làm tốt hay không nhưng sau khi xem phim, tôi cảm thấy hài lòng.
Còn việc khán giả để ý nhan sắc hơn là diễn xuất, tôi cứ nghĩ thoáng thôi, rằng đây là một bước mở đầu trong điện ảnh để mọi người có thể biết đến mình, sau đó sẽ là nhiều dự án hơn giúp tôi được trải nghiệm bản thân, làm tốt hơn.
Dù hơi ít đất diễn nhưng tôi thấy mình đã làm xong, làm tốt phần của bản thân
Vai diễn này khá ngắn, thoại cũng không rõ ràng, lý do gì khiến bạn lại muốn ra mắt với tư cách một diễn viên bằng vai diễn này?
Vì nó phù hợp với năng lực của tôi lúc đấy. Những ngày đầu vào nghề, tôi muốn được đi xem các đoàn phim thế nào, rồi học hỏi từ từ. Còn bây giờ tôi nghĩ mình đã đủ chín chắn hơn để có thể nhận những vai có biến chuyển tâm lý hơn.
So với các nàng thơ khác thì đất diễn của bạn ít quá, có cảm thấy thiệt thòi không?
Cũng có chút thiệt thòi. Như tôi và cả nhân vật Thanh Thuý, hai người cũng tham gia quảng bá rất nhiều nhưng đất diễn lại ít. Hai người lại xuất hiện ở đầu phim nữa, cho nên nhiều khi tới giữa phim là khán giả quên luôn nhân vật của tôi rồi.
Nhưng chuyện về cô Diễm tôi thấy như vậy là đủ, là vừa vặn rồi, nếu khai thác lan man sẽ phá hỏng cấu trúc của câu chuyện.
Nghĩa là bạn không sợ bị khán giả chê là vai diễn của mình mờ nhạt?
Đúng rồi. Dù hơi ít đất diễn nhưng tôi thấy mình đã làm xong, làm tốt phần của bản thân. Lúc diễn, tôi luôn tâm niệm phải thể hiện tâm lý, cảm xúc thế nào để khi lên phim, khán giả sẽ cảm nhận được.
Cô Diễm và Em Và Trịnh đem đến những thay đổi ra sao trong cuộc sống của bạn hiện tại?
Trước đây góc nhìn của tôi về phim, về điện ảnh còn mơ hồ. Thời điểm đó tôi cũng chưa thực sự định hướng rằng mình sẽ qua phim đâu nhưng mà tất cả giống như một cái duyên vậy đó. Sau phim này, tôi thay đổi nhiều lắm nhưng sự thay đổi không đến từ vai diễn mà là từ quá trình tôi đi theo đoàn, tiếp xúc các anh chị trong nghề, thấy được các góc nhìn của họ trong quá trình làm nghệ thuật. Tôi thấm hết tất cả những lời mà họ chia sẻ rồi đưa vào cảm nhận cá nhân của mình để đúc kết ra hành trang, bài học cho những bước tiếp theo.
Diễm xuất hiện rất ít nhưng lại có sự thay đổi rõ nét trong hai giai đoạn. Sự thay đổi của Diễm khi tới Sài Gòn có giống của bạn khi đến với Em Và Trịnh không?
Diễm muốn có cuộc sống ở Sài Gòn, muốn đi du học, cô ấy có nhiều khát khao về một cuộc sống khác chứ không muốn bị bó buộc ở Huế. Mặc dù Diễm là hình dung của Trịnh Công Sơn về Huế, đẹp lắm, nhưng thực chất cô ấy có sự nổi loạn bên trong, muốn có nhiều trải nghiệm mới mẻ, tiếp xúc môi trường, con người mới.
Diễm thay đổi khi tới Sài Gòn, tôi thay đổi khi tới với Em Và Trịnh nhưng hai quá trình không giống nhau. Sự nổi loạn của cô Diễm có từ bên trong, còn tôi phải sau khi đến với Trịnh, tôi mới nhận ra làm nghệ thuật nó đẹp quá, tôi muốn làm nó một cách nghiêm túc. Còn trước đó tôi làm vì sự tự do của bản thân thôi. Tôi muốn độc lập về tài chính, thể hiện cá tính chứ không nghĩ sâu nhiều do góc nhìn chưa chín như bây giờ.
Vậy bạn học được nhiều nhất từ ai trong ekip Em Và Trịnh?
Anh Avin Lu vì chúng tôi có cơ hội nói chuyện khá nhiều, thấy được góc nhìn của mỗi người qua các sản phẩm nghệ thuật khác. Tôi học được rất nhiều từ những trải nghiệm cá nhân của anh trong quá trình làm nghệ thuật. Nói chung mình mới tham gia nghệ thuật thôi nhưng xung quanh quá quá nhiều người, quá nhiều nguồn năng lượng tích cực để cho tôi có một cái tư duy, cảm xúc về nghề rất đẹp, chứ không phải làm nghệ thuật với tư duy quá thực dụng.
Avin cũng là người bạn biết ơn nhất chứ?
Biết ơn đầu tiên phải là anh Phan Gia Nhật Linh vì để được chọn những diễn viên trẻ vào phim, anh Linh đã đấu tranh rất nhiều và bảo vệ quan điểm của mình. Anh đã phải đấu tranh để tìm những người đúng tinh thần bộ phim nhất. Thứ hai tôi vẫn biết ơn anh Linh và sau đó là anh Avin Lu.
Những người trẻ, người mới thì đúng tinh thần phim nhưng còn áp lực bán vé thì sao nhỉ? Đạo diễn Phan Gia Nhật Linh có bao giờ chia sẻ không?
Chắc anh Linh cũng không áp lực chuyện doanh thu đâu mà là tự tin về bộ phim của mình, ngay cả tôi cũng cảm thấy tự tin, nhà sản xuất cũng thế, cho nên mới có hai bản phim. Chuyện hai bản phim ban đầu tôi cũng hoang mang lắm nhưng sau khi được xem cả hai, tôi nhận ra hai bản phim có sự bổ sung cho nhau. Trịnh Công Sơn là giai đoạn ngày trẻ, thể hiện tình yêu mãnh liệt, sự hùng tráng của tuổi trẻ và thời đại, còn Em Và Trịnh như một cuốn hồi ký, nhớ về thời trẻ, hai giai đoạn cuộc đời đan xen, bổ sung cho nhau.
Với tư cách một khán giả, bạn thích bản phim nào hơn?
Với tư cách khán giả tôi sẽ đi xem cả hai nhưng để nói thích hơn thì tôi chọn Em Và Trịnh. Tôi thích cách kể chuyện của anh Linh trong bản phim dài, mọi thứ có sự đọng lại về cảm xúc trong từng phân đoạn.
Tôi sẽ chọn làm tri kỷ nếu có một người như Trịnh Công Sơn xuất hiện trong đời
Một câu hỏi vui nhé, nếu phải chọn yêu một người giống Avin Lu hoặc Trịnh Công Sơn, bạn sẽ chọn…
Tôi sẽ chọn một người như Avin Lu, một sự sôi nổi mà tôi có thể hòa nhập vào nó, một vẻ đẹp của người nghệ sĩ. Tôi dễ hòa nhập, cùng tần số với một nghệ sĩ như Avin hơn là bác Trịnh Công Sơn. Bác Trịnh có quá nhiều sự thăng trầm trong cảm xúc, điều đó có lẽ sẽ khiến tôi bị khó hiểu. Tôi sẽ chọn làm tri kỷ nếu có một người như Trịnh Công Sơn xuất hiện trong đời.
Có vẻ bạn khá thân với Avin và dàn diễn viên trẻ, hẳn là mọi người đã có những trải nghiệm đáng quý bên nhau?
Tôi đi với đoàn cả tháng trời để quay ngoài Huế, đó là khoảng thời gian rất đẹp. Dù cảnh phim của tôi khá ít, chỉ mấy ngày là xong rồi nhưng gặp bão nên phải chờ đợi khá nhiều. Nhưng thực sự ra set quay vui lắm, kể cả khi đã xong vai rồi tôi vẫn lên chơi với mọi người, kể cả ở Đà Lạt, Sài Gòn, để quan sát, học mọi người.
Đây là trải nghiệm mà sau này tôi khó có lại được, một bộ phim vừa có tính nghệ thuật lại giúp tôi học được rất nhiều. Tôi cũng hi vọng sắp tới sẽ tìm được những bộ phim mang tính nghệ thuật để tôi có những trải nghiệm thật đẹp chứ không hẳn là chỉ tham gia những bộ phim thị trường, đại chúng. Tôi mới vào nghề, còn bay bổng nên cứ theo cái mình thích thôi, không cần đặt nặng việc mình phải làm cái này, cái kia để nổi tiếng, bất chấp điều đó có phù hợp với bản thân hay không, có giá trị nghệ thuật cao hay không.
Dường như bạn đã có một định hướng nghề nghiệp khá rõ nét nhỉ? Về việc chọn vai trong tương lai thì sao?
Về việc chọn vai diễn thế nào, chọn phim ra sao, tôi đã có những định hướng rồi. Cũng nhiều người giúp tôi tìm ra hướng đi, ví dụ như hội Tuyệt Tình Cốc (hội bạn của Trịnh Công Sơn trên phim), mỗi khi có khúc mắc tôi lại hỏi họ. Vì họ là những người đi trước và sẽ có góc nhìn thực tế hơn. Tôi mới vào nghề nên phải cẩn trọng tuyệt đối trong từng bước đi, vì vậy tôi tham khảo mọi người rất nhiều, làm gì, học gì để đi tiếp.
Tôi muốn đi từng bước một, muốn có những trải nghiệm thực tế về cảm xúc và đưa nó vào phim, thể hiện nhân vật bằng chính những gì mình đã trải qua. Trước hết là tham gia những bộ phim về tình cảm, gia đình vì bản thân cũng có nhiều cảm xúc, trải nghiệm thực tế về chủ đề này để làm chất liệu cho phim. Bước cuối cùng thì có lẽ là phim kinh dị. Đây là thể loại cảm xúc đa chiều, tôi cảm thấy khó lắm, phải tư duy về những thứ không có thật, nên tôi nghĩ mình nên chờ tới khi cảm xúc thật chín. Mình không được hời hợt với sự thể hiện của mình.
Cảm ơn Lan Thy về những chia sẻ này. Chúc cho bạn sẽ gặt hái được nhiều thành công trên chặng đường kế tiếp!
[yeni-source src=”http://ttvn.toquoc.vn/” alt_src=”https://kenh14.vn/lan-thy-neu-duoc-chon-toi-se-lam-tri-ky-cua-trinh-cong-son-va-yeu-mot-nguoi-nhu-avin-lu-20220611183950604.chn” name=”Trí Thức Trẻ”]