Nghe con dâu khoe giá đồ ăn, vợ chồng bà Lan mất hết cảm xúc. Thức ăn rất ngon nhưng đột nhiên tôi cảm thấy như nghẹn ở cổ họng.
Thu làm dâu cho Lan chưa đầy nửa năm nhưng cô thường xuyên bất mãn vì Thu quá bất cẩn. Một trong những điều khiến cô khó chịu nhất là mỗi lần ngồi vào bàn ăn, Thư luôn nói về đồ ăn đắt tiền như thế nào.
Trong ngày cưới đầu tiên của con trai, vợ chồng bà Lan dự định sẽ ăn riêng để hai bên thoải mái.
Ông bà nội đều đã nghỉ hưu, ở nhà chăm sóc nhau và chăm sóc mảnh vườn nhỏ trồng đủ loại cây cảnh. Chị Lan nhân cơ hội trồng rau trong thùng xốp vừa vui vừa có rau sạch cho cả nhà sử dụng. Về ăn uống, bạn chỉ cần đến khu chợ nhỏ cuối ngõ để mua những món cơ bản như tôm, cua, thịt, cá…
Vợ chồng bà Lan đã già nên chỉ muốn ăn thanh đạm (Ảnh minh họa) |
Vợ chồng bà đã già nên thường nói với nhau: Cứ ăn thanh đạm, nhẹ nhàng, miễn là bữa ăn vui vẻ. Còn với con cái, chúng có thể ăn bất cứ thứ gì chúng muốn, không nên để chúng cảm thấy bị bó buộc bởi hai ông bà “khó tính”.
Tuy nhiên, con trai bà Lân không đồng ý yêu cầu ăn riêng của bố mẹ. Anh cho biết, nếu một gia đình có 4 người, nấu 2 nồi và ăn riêng thì ai có thể xem? Người ngoài nhìn vào cho rằng việc con cái và cha mẹ xung đột với nhau là không tốt.
Vợ chồng chị Lan phải chiều chuộng con cái. Cô chịu trách nhiệm về thị trường, thực phẩm và nước uống.
Cô Lan phụ trách chợ và thực phẩm (minh họa) |
Những ngày đầu ăn chung, con trai bà không có ý kiến gì nhưng con dâu lại có vẻ khó ăn. Thu không nói tốt hay xấu nhưng cô ăn rất ít, không thoải mái.
Cô Lan nhận thấy điều đó. Cô nghĩ, có lẽ vì đồ ăn không hợp khẩu vị của cô, hoặc vì nó thanh đạm hơn thói quen ăn uống của những cô gái giàu có. Bà hỏi con dâu nhưng Thu xua tay như không có vấn đề gì.
Sau tháng đầu tiên, Thu không chịu nổi bữa ăn của mẹ chồng nên đã xung phong đi chợ.
Mua một chiếc tủ lạnh cực lớn, có nhiều ngăn để làm lạnh, cấp đông các loại. Cuối tuần, cô đi siêu thị mua đủ đồ ăn cho cả tuần, sau đó về nhà chuẩn bị, xếp vào từng hộp, viết ghi chú rõ ràng để mẹ chồng nấu. Mỗi ngày, mỗi món ăn.
Bà Lan thấy con dâu nhiệt tình, tích cực nên vui mừng lắm. Hàng ngày, cô chỉ cần lấy đúng hộp thức ăn mà Thu đã chuẩn bị. Món nào không biết thì lên mạng học cách nấu ngon và bày biện đẹp mắt. Bà không muốn làm con dâu thất vọng.
Tuy nhiên, khi những món ăn ngon được bày ra, không khí gia đình rộn ràng, cả nhà đang ăn ngon lành thì Thu bắt đầu… khoe giá.
Mỗi lần gắp đồ ăn cho bố mẹ chồng, Thư đều nói: “Bố ăn đi, con mua hơn một triệu bạc cho một ký thịt bò này”; hoặc: “Mẹ ơi, ăn nhiều hơn đi mẹ. Phi lê cá hồi tôi mua này là tươi nhất, 900 nghìn, chỉ một miếng nhỏ thôi.”
Nghe con dâu khoe khoang như vậy, vợ chồng bà Lan như mất hết cảm xúc. Thức ăn rất ngon nhưng đột nhiên tôi cảm thấy như nghẹn ở cổ họng. Ông bà tôi không thể nuốt nổi.
Không biết là vô tình hay cố ý mà bài hát đắt giá đó thường xuyên được lặp đi lặp lại. Bây giờ đến giờ ăn, vợ chồng chị Lan chỉ biết ăn cho nhanh. Cô Lan không còn cảm hứng học nấu ăn như trước nữa.
Trong cuộc sống, có rất nhiều người như Thư. Họ cho rằng trong đầu đồ đắt tiền là đồ ngon mà không để ý đến thái độ, suy nghĩ của người đối diện.
Bố mẹ chồng nào mà vui sướng khi biết giá “trên trời” của món ăn mình bỏ vào miệng? Thư không phải là một cô con dâu tồi, chỉ tiếc là cô chưa đủ tinh tế để nhận ra điều đó.
Ngoc Ha
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/me-chong-ton-thuong-vi-con-dau-vo-y-a1504671.html” name=””]