Vừa xem con dâu là “người giúp việc”, đến lúc cô ốm nặng, mẹ chồng hối hận khi biết con dâu mới là người yêu thương mình thật lòng.
Dù con dâu chăm chỉ đảm đang việc nhà nhưng mẹ chồng vẫn mắng mỏ, không ưa, chỉ coi con dâu như đầy tớ (ảnh minh họa). |
Vân không hiểu tại sao mẹ chồng lại khắt khe với cô như vậy. Trước mặt người lạ, bà còn không nhận cô là con dâu, chỉ xem cô như người giúp việc.
Ở ngôi làng này, mẹ chồng cô là người giao tiếp nhiều nhất với gia đình và hàng xóm. Gia đình cô đã ở đây qua nhiều thế hệ. Bố chồng chị sở hữu gần chục xe tải, xe cẩu chuyên chở đất đá, vật liệu xây dựng… vận tải để cung cấp cho các công trình trên toàn địa bàn. Mối quan hệ của gia đình người đàn ông được nhiều người ngoài ngưỡng mộ. Cơ ngơi cũng không phải hạng xoàng. Khi Vân mới về làm dâu, ai cũng nghĩ Vân có “số hưởng” vì chồng là con trai duy nhất trong gia đình.
Nhà cao cửa rộng nhưng mẹ chồng tuyệt đối không cho vợ chồng Vân thuê người giúp việc. Từ việc làm kế toán cho một doanh nghiệp, hàng ngày phải đau đầu với đống sổ sách, báo cáo thu chi, thuế… Công việc nhiều đến mức chị luôn tan sở sau 20h.
Chồng cô rất hiểu và yêu vợ nên thường tự tay chuẩn bị bữa tối cho cả nhà. Mẹ chồng khẳng định điều này khi nói với hàng xóm rằng Vân lười biếng, kiếm cớ về muộn để không phải cơm nước cho nhà chồng. Đổi lại, buổi sáng cô không chịu mua đồ ăn sáng ở ngoài, bắt cô phải tự nấu ăn. Hôm nay cô ấy muốn ăn phở, mai mì, ngày mai cháo tim… nhưng cô ấy phải nấu ngon như ngoài hàng trước khi cô ấy động bát đũa, nếu không ngon, cô ấy phải bỏ nó vào thùng rác. , rồi lại dạo quanh xóm, lại hát Cô hát mãi về cô.
Một ngày cô không động đến đồ ăn Vân nấu. Chiều muộn, thức ăn bốc mùi ôi thiu, bà nói với hàng xóm rằng con dâu cho bà đồ ăn cũ, định đầu độc bà để bà chết sớm. Khi nghe những người hàng xóm nói lại, Vân vô cùng kinh ngạc.
Hơn nữa, bà thường sai hàng xóm đi chợ mua món này món kia, kèm theo lời than thở thèm ăn món đó quá mà con dâu không mua cho. Trong khi ngày nào đi chợ Vân cũng hỏi bà có muốn ăn thêm bánh trái không, bà thở dài bảo già rồi không thích ăn. Thuốc bổ, sữa cho người già, tổ yến đắt tiền, nhân sâm quý… Vân đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho bà. Nhưng điều khiến bà buồn lòng là những món đồ con dâu mua cho bà có vẻ không mấy hài lòng dù vẫn dùng rất nhanh. Vân như cái gai, dù cố gắng làm gì cũng trở nên vụng về, hư hỏng trong mắt mẹ.
Vân sinh được hai bé gái xinh đẹp. Trong khi chồng và bố chồng hết mực yêu thương hai con thì mẹ chồng lại thờ ơ, lạnh nhạt. Vân nhiều lần khóc thầm, nghĩ vì không sinh được con trai nối nghiệp nhà chồng nên bị mẹ chồng ghét, nhưng sự thật không phải vậy.
Bị phản bội, mẹ chồng “giận cá chém thớt”, trút hết hận lên đầu con dâu (ảnh minh họa) |
Bố chồng có nhân tình. Vân chỉ biết chuyện này sau khi anh cưới vợ. Anh chỉ ở nhà vài ngày trong tháng, còn lại thì ra căn nhà anh mua riêng cho người tình ở.
Thật ra người phụ nữ kia không đẹp chút nào, cô ấy đã kết hôn từ lâu. Cả khu phố đều biết điều đó. Chồng chị Vân cho biết, khi gia đình khá giả thì mẹ chồng chị lại sa đà vào cờ bạc. Cô có thể ngồi thâu đêm suốt sáng, uống cà phê, ăn bánh ngọt để níu kéo không khí “cào vé”. Lúc này, chồng cô vẫn đang đi học. Vợ chồng tôi rất tâm đầu ý hợp kinh doanh. Nhưng hai cha con thường xuyên phải ăn cơm hộp vì bà bận “bếp núc” ở sòng bạc.
Quá chán nản, anh thường xuyên vắng nhà, rồi người khác.
Cô biết chuyện, tìm cách sửa chữa và kéo anh lại nhưng bất thành. Kể từ đó, cô ấy cũng thay đổi cách cư xử của mình. Vân có lẽ chỉ là người bất hạnh khi bước chân vào nhà chồng trong giai đoạn “khó khăn”, căng thẳng giữa hai nàng dâu. Là con dâu, chị luôn cố gắng dung hòa mọi việc trong nhà, giữ hòa khí trong gia đình, dạy con cái kính trọng ông bà, lễ phép, đúng mực. Cô cũng động viên hai con ở gần mình để cô vui và nguôi ngoai cảm xúc.
Tuổi càng cao, mẹ chồng Vân lại mắc cùng lúc nhiều bệnh tật: tiểu đường, huyết áp, suy thận… Bà thường xuyên phải nghỉ việc để đưa đón bà ra vào bệnh viện.
Lần này cô ấy bị bệnh nặng, nỗi lo lắng về bệnh tật khiến tính tình của cô ấy càng trở nên kỳ lạ. Cô góp ý với các bạn cùng phòng rằng Vân chỉ là người giúp việc, nhưng nghe xong, người ta nói ra mà choáng. Tuy nhiên, Vân vẫn chăm sóc cô dưới mác người hầu. Cô đã quen với tính nóng nảy của mẹ chồng. Chồng – con trai bà – không chịu được mẹ nên ít đến chăm sóc bà.
Ngày cô xuất viện, chỉ có Vân lo liệu mọi việc, vội vã ký giấy tờ, đóng viện phí rồi chở cô về nhà. Trên đường về chị còn dừng lại mua thêm nhân sâm, cháo yến mạch… cho bé ăn.
Khi thấy Vân kiên nhẫn, nhẫn nại đút cho mình từng thìa yến một cách chu đáo, nhẹ nhàng, cô cảm thấy xấu hổ. Hóa ra, người mà bấy lâu nay cô khinh thường hạnh phúc lại luôn hết lòng vì cô, trong khi đứa con ruột thịt của cô lại bị bỏ mặc.
Bà hỏi con dâu vì sao có thể kiên nhẫn với mình đến thế, Vân chỉ cười: “Vì mẹ hiểu rất rõ nỗi cô đơn của con. Mẹ biết con cô đơn trong căn nhà này. Phụ nữ với nhau, nếu con không thương. mẹ ngươi, ai sẽ yêu ngươi?”
Mẹ chồng Vân bật khóc. Giá như bà nhìn ra tấm lòng của Vân sớm hơn, giá như bà đừng đối xử quá phũ phàng với cô… May mà nhờ cơn bệnh này mà bà đã có thể nói lời xin lỗi với con dâu…
Tú Anh Anh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/nguoi-giup-viec-dac-biet-cua-me-chong-a1492424.html” name=””]