Nếu như chuyện mua quà tặng mẹ và vợ thường khiến tôi đau đầu thì “người phụ nữ thứ ba” lại khiến tôi thoải mái nhất.
Tôi tự cho mình là một gã may mắn, vì có đến ba người phụ nữ để yêu thương, cho dù theo những cách khác nhau. Cũng vì vậy mà đôi khi việc mua gì, ăn gì, tặng gì trong ngày 20/10 cũng trở thành một câu chuyện ly kỳ.
Chọn quà gì, cho ai chưa bao giờ là lựa chọn dễ dàng (Ảnh minh họa) |
Người phụ nữ đầu tiên mà tôi yêu hết mực hẳn sẽ là mẹ. Bà mạnh mẽ, giỏi gánh vác và cũng thương con hết mực. Hơn 30 năm đi lấy chồng là hơn 30 năm bà một mình gánh vác việc kinh tế nhà chồng. Vì là một người thực tế nên món quà khiến mẹ tôi vui nhất chắc chắn là một nửa chỉ vàng, một phong bì bên trong có vài triệu đồng hay một cuốn sổ tiết kiệm nho nhỏ. Những khái niệm hoa, quà, bánh với bà đều là khoa trương và lãng phí.
Tôi lớn lên và bắt đầu yêu. Dù chẳng phải là mối tình đầu tiên trong sáng và đậm sâu, nhưng em lại là người chọn lấy tôi làm chồng. Vợ tôi lớn là con út, lớn lên không phải lo toan vì mọi việc đều có ba mẹ và các chị gái.
Ở độ tuổi và hoàn cảnh của vợ, việc tôi trở về nhà với một bó hoa rực rỡ, và một gói quà bọc giấy đỏ và thắt nơ trong ngày 20/10 có lẽ là điều được trông đợi nhất. Sau đó, vợ tôi sẽ vui vẻ mang bó hoa xuống nhà, cắm vào một chiếc lọ cũng thật đẹp và đặt tại nơi mà ai cũng có thể thấy. Cô ấy không quên nói với cả nhà là hoa tôi mua chúc mừng những người phụ nữ trong gia đình.
Gần 10 năm sau ngày kết hôn, dù chẳng thể còn so sánh với những nồng nàn thuở son rỗi, nhưng vợ chồng tôi vẫn duy trì những thói quen để bồi đắp tình cảm. Vì sống chung với bố mẹ chồng, nên một bữa ăn ngoài không phải nấu nướng cũng đã là món quà đối với vợ tôi. Tuyệt hơn nữa thì gửi con về ngoại rồi vợ chồng lên xe đi đâu đó hai ngày cuối tuần.
Tôi biết rằng điều tương tự chưa bao giờ xảy ra với mẹ. Nhưng tôi hình như quên mất không để ý đến ánh mắt mẹ tôi những lúc đó.
Việc tặng quà cảm ơn những vất vả của người phụ nữ trong nhà khiến không ít mày râu đau đầu (Ảnh minh họa) |
Nếu như chuyện mua quà tặng mẹ và vợ thường khiến tôi đau đầu thì “người phụ nữ thứ ba” lại hoàn toàn khiến tôi thoải mái nhất. Người đó chính là bà nội tôi, người chăm bẵm tôi từ lúc bé để mẹ yên tâm lo kinh tế gia đình.
Ngày tôi đi học xa, lần nào về thăm nhà dù là năm chục, một trăm ngàn, nội cũng nhất định dúi vào tay tôi. Thậm chí khi vợ chồng tôi mua nhà, chẳng biết nội lấy đâu ra hai chỉ vàng và một cuộn tiền được buộc dây thun và gói giấy báo cẩn thận, nội khăng khăng dúi cho cháu dâu. Mở bọc giấy báo ra là một xấp tiền lẻ được vuốt phẳng phiu và kẹp theo từng tệp đủ loại mệnh giá, mỗi tệp một triệu đồng chẵn, tôi ngồi đếm mà rưng rưng.
Ngày lễ nào cũng vậy, nội chỉ thích hai thứ Buổi sáng nội muốn tôi đưa ra chợ ăn một tô bún lòng heo. Sau đó tôi sẽ đưa nội đi mua ít cua đồng để về tự tay nội nấu canh cho cả nhà.
Dù là mỗi người một quan điểm, nhưng cả ba người phụ đều rất mực yêu thương tôi. Dù tặng họ quà gì, thì tôi tin sự hiện diện mạnh khỏe, vui vẻ của mình chính là món quà có thể làm hài lòng tất cả.
Năm nay, tôi sẽ tự cắm một bình hoa đủ loại trong vườn nhà kèm theo một tấm thiệp nho nhỏ bên giường tặng vợ vào sáng sớm, sẽ khoe với mẹ số dư trong tài khoản tiết kiệm của tôi vào buổi tối và đến cuối tuần sẽ về đưa nội ra chợ ăn một tô bún thật ngon.
C.A
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/phu-nu-thich-qua-gi-loay-hoay-chuyen-qua-cho-ba-nguoi-phu-nu-a1475453.html” name=””]