Sáng vừa bảnh mắt ra, chị Hai gọi: “Mày xem lại vợ mày, nó viết gì trên mạng”. Tôi vội kiểm tra điện thoại và thở dài…
Vợ tôi có cái tính không thể nhẫn nhịn, có gì em cũng huỵch toẹt ra. Vì tính xấu này mà đã hơn 3 năm về làm dâu, em gây ra biết bao cuộc tranh cãi với nhà chồng. Bên nhà tôi xưa giờ kín tiếng, quan điểm là có gì thì đóng cửa bảo nhau, thế nhưng từ ngày có em, mọi thứ đảo lộn hết cả.
Nhớ hôm đầu về làm dâu, em đã gây sốc với cả nhà khi đăng một dòng trên mạng: “Ngày đầu ở nhà chồng, 9 giờ sáng mới dậy”. Câu nói tuy không có gì quá đáng nhưng cũng khiến mẹ tôi phải nhắc: “Con dặn vợ đừng có cái gì cũng nói trên mạng, người này người kia biết hết lối sống sinh hoạt nhà mình, không hay”.
Tôi cũng nhẹ nhàng góp ý thì em giận dỗi, ngay sau đó em tự động thoát ra khỏi nhóm chung của gia đình. Cả ngày, em chẳng buồn nói chuyện với ai. Cũng may là chúng tôi ở riêng, những chuyện xô đũa đụng chén vì thế mà hạn chế lại. Thói quen thích đăng bài trên mạng em vẫn giữ, tôi có nhắc thì em cũng lờ cho qua, có lần còn bảo trang cá nhân của em, em thích gì em ghi nấy.
Vợ tôi rất bướng và thích kể lể chuyện nhà chồng trên mạng (Ảnh minh họa) |
Vì sự “tự do ngôn luận” của vợ mà nhiều phen tôi dở khóc dở cười, nhất là trong những dịp họp mặt gia đình, lễ tết.
Năm trước, tôi nhờ em mua ít quà để sẵn hai vợ chồng mang về quê. Quà em mua đẹp, xịn, sang, nhưng sẽ trọn vẹn hơn nếu em chẳng đăng một tấm hình chụp trên mạng ghi vỏn vẹn mấy chữ: “Tết với chả nhất, mệt phờ”.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu đó không phải là gói quà mà chúng tôi tặng ông chú bên nội. Hôm đó đang gửi quà thì vợ chú ra từ chối khéo, nói rằng chú không nhận, năm sau đừng bày vẽ, vợ con cũng không vui.
Tôi ngỡ ngàng dò lại “Phây” của vợ thì té ngửa khi đọc dòng trạng thái, có cả mấy người bạn của em vào hỏi giá tiền, than thở tết tốn kém. Rồi em cũng theo đó mà bày tỏ nỗi lòng. Bảo sao vợ chú nằng nặc đòi gửi lại quà. Mà khổ, đây lại là chú ruột mà tôi rất quý mến.
Năm đó chúng tôi đón tết không vui, tôi giận vợ ra mặt, cô ấy cũng chẳng thèm ngó ngàng, xin lỗi, lại còn nhất quyết không gỡ bài, không sang nhà bên kia chúc tụng. Thấy vợ “hết thuốc chữa” tôi bỏ đi ăn tết cùng bạn bè. Tối ấy, vợ lại đăng hết bài này đến bài khác, chủ đề chọn nhầm chồng, chọn nhầm nhà chồng. Cả gia đình tôi phải lôi hai đứa về nói chuyện mới xong.
Sau đêm ấy, vợ hủy kết bạn, chặn tôi. Cô ấy bảo rằng từ nay đừng xía vào việc bắt cô ấy phải sống như thế nào trên mạng xã hội. Tôi thấy thế cũng ổn, ít nhất là vợ đừng để những lời tiêu cực, bóng gió của mình tới tai nhà chồng.
Thế mà năm nay, vẫn không khác mọi năm, vợ lại tiếp tục tung hê mọi thứ lên mạng. Cô ấy không ngại bình luận dưới những bài viết chủ đề về nhà chồng ăn tết, càng không ngại tán gẫu với bạn bè một cách công khai, rằng nhà bố mẹ tôi quá xa, mấy ngày về đó không thoải mái. Nào là giặt đồ phải giặt tay, ở quê không có máy lạnh, mấy đứa trẻ cháu chắt rất phiền, rồi phải nấu cơm tết mấy ngày mệt mỏi…
Cô ấy không nêu hẳn tên nhà chồng, cũng không nói tên từng người, nhưng cũng chẳng ngại ngần nói kiểu: “Bà chị bên này nói nhiều, ông A. kém duyên, bà C. nhà nghèo nhưng thích thể hiện…”
Tôi tím mặt khi đọc những dòng bình luận ấy, cô ấy thậm chí còn vào hẳn hội nhóm phụ nữ để kể xấu nhà chồng một cách chi tiết. Phải đến khi có người chụp lại, gửi cho tôi xem thì tôi mới biết vợ mình đã quá đáng thế nào.
Thích tự do, vợ tôi chặn hết nhà chồng rồi thoải mái nói xấu trên các hội nhóm (ảnh minh họa) |
Tôi biết gia đình mình có nhiều điều chưa hoàn hảo, nên đã cố gắng cùng em ra ở riêng. Một năm cũng chỉ có vài ngày về quê ăn tết, nhưng năm nào em cũng lên mạng tung hê mọi thứ mỗi khi em thấy mệt mỏi, ngứa mắt.
Sáng nay mới vừa bảnh mắt ra, chị Hai tôi đã gọi điện nhắc tôi xem vợ nói gì trên mạng, liệu mà nhắc nhở. Tôi thấy buồn, thấy nản vì không dưới ba lần tôi đã nhắc vợ hạn chế lu loa cho người ngoài biết. Thế mà em vẫn không ngừng lại, năm nào sát tết, em cũng làm tôi lao đao.
Rồi sẽ thế nào, nếu Giao thừa, ngày Mùng chúng tôi còn về ở quê dài ngày. Sẽ thế nào nếu mọi người biết em suốt ngày tung hê kể xấu họ? Tại sao em không hiểu rằng muốn hòa hợp và yêu thương, em hãy ngồi xuống giãi bày, góp ý cho họ, thay vì cứ kêu ca với những người mà em vốn dĩ chẳng hề quen?
N.Minh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tet-nao-cung-len-mang-than-tho-viec-an-tet-nha-chong-a1483146.html” name=””]