Hôn nhân là sự điều chỉnh, tin tưởng, tôn trọng và bao dung lẫn nhau nhưng họ không nhận ra điều đó, hoặc biết mà không làm được. Họ chọn ly hôn.
Mỗi lần có chuyện gì, anh đều nói là lỗi của cô (ảnh minh họa) |
Bạn là giáo viên, bạn là lập trình viên. Họ là một cặp đôi đẹp trên giảng đường đại học. Mối tình được nhiều người biết đến bởi mỗi lần anh đến thăm ký túc xá của trường, cô đều mang theo một bông hồng đỏ thắm. Cô nhập viện mổ ruột thừa, hàng ngày anh nấu cháo đút cho cô từng thìa… Cứ chăm sóc cô như vậy, kiên trì 4 năm, 2 năm sau ra trường, họ kết hôn và quay lại với nghiệp gym. thân thầy sống.
Cô cho biết, đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời nhưng cũng là lúc mọi thứ được “ghim” lại để sau này khi có chuyện gì lại lôi ra “kể công”.
Khi các em mới 10-12 tuổi, đất nền Bình Dương, giáp ranh TP.HCM, tăng giá chóng mặt. Từ hai gia đình nông dân nghèo, cha mẹ họ bỗng chốc trở thành tỷ phú sau khi bán bớt một số mảnh đất. 2 nhà hùn tiền mua căn nhà nhỏ ở Q.Bình Thạnh, gần chỗ làm, vừa xây phòng trọ ở Dĩ An, Bình Dương, gần nhà bố mẹ 2 bên.
Giờ đã 22 năm chung sống, ai nhìn vào cũng thấy gia đình mình thật hạnh phúc. Vì vậy, cô ấy đã tìm đến chúng tôi để được tư vấn về việc ly hôn.
“Tôi chịu đựng đủ rồi,” cô nói. Bây giờ, mỗi khi giận nhau, anh lại lấy chuyện hôm nào đuổi chị để chửi. Anh nói anh khờ, dại, rằng cô ấy lừa dối, làm khổ anh suốt thời trai trẻ… Tài sản gì ở nhà anh cũng nói là của chung, gia đình cho anh. Con gái anh đi học được giấy khen, anh khoe khắp xóm. Anh thường lên tiếng khuyên mọi người cách dạy dỗ, chọn trường, chọn lớp cho con, nhưng khi con trai anh bị cô giáo phạt vì mặc sai đồng phục ở trường, con gái anh lại bị cô giáo báo vì anh. đã yêu cô ấy. sớm, chểnh mảng học hành… anh liền trách chị không biết dạy con”.
Như vậy, suốt hành trình hôn nhân, mọi thứ “công” đều do anh, nhờ anh, còn bất cứ “tội lỗi”, “lỗi” nào, anh đều quy trách nhiệm cho chị. Quen em từ khi còn ở chung khu tập thể sư phạm, chúng tôi rất hiểu nỗi đau của em.
Tôi nhớ, năm thứ 3 sau khi kết hôn, cô ấy lại vỡ kế hoạch. 2 đứa con tuy đủ nếp đủ tẻ nhưng ra đời 3 năm liền khiến đôi vợ chồng trẻ hạnh phúc. Kể từ đó, tiếng cãi vã từ căn phòng trọ của hai vợ chồng thỉnh thoảng lại vang lên.
Có khi hàng tháng trời không nói chuyện với nhau, nhưng khi thấy em đến lớp với đôi mắt sưng húp, chúng tôi biết có chuyện. Từ việc chăm sóc con cái, đối xử với bố mẹ vợ, bố mẹ chồng, giúp đỡ tiền ăn học cho em chồng, chị dâu… việc lớn hay nhỏ đều gây bất hòa giữa anh chị em. .
Bố mẹ chồng trách con dâu không lo cơm nước khi ông bà nội đến thăm, ông tức giận. Tôi than thở rằng bạn không chắc chắn. Chị chưa kịp gửi tiền cho chị dâu đóng học phí, anh còn mắng chị ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân.
Khi phát hiện chị mua cả hộp sữa bột để gửi cho em gái mới sinh, anh đã trách vợ phung phí. Sau đó không lâu, cô con gái nhỏ của anh bị lồng ruột do dị tật bẩm sinh ở cấu trúc đường ruột, anh cho biết vì cô lo bao đồng, khi mang thai lại nhờ người ngoài chăm, không biết cung cấp đủ dinh dưỡng cho mình nên con cô khổ. …
Cuối tháng kiểm tiền, hụt so với kế hoạch tiết kiệm hai vợ chồng đề ra, anh trách chị không biết chi tiêu. Có lần giận quá, cô lấy cuốn sổ ghi thu chi ra, nói anh từ nay quản lý tiền bạc cho tốt. Hình như lúc đó anh giật mình nên không nhắc đến tiền nữa…
Sau đó, họ chia tài sản, mua nhà và rời khỏi khu tập thể giáo viên. Chúng tôi ai cũng mừng cho chị vì nghĩ rằng từ nay kinh tế đỡ khó khăn hơn, chị sẽ vui hơn. Nhưng không!
Tôi còn nhớ trong một lần trò chuyện tại Nhà Văn hóa Phụ nữ TP.HCM, TS Võ Văn Nam – nguyên Trưởng khoa Tâm lý – Giáo dục, Trường ĐH Sư phạm TP.HCM, nói: “Hôn nhân là sự điều chỉnh, tin tưởng yêu thương, tôn trọng và nhường nhịn nhau trong cả hành động và suy nghĩ, liên tục từ cả hai phía để thích nghi và hạnh phúc. Trong đó, trước hết mỗi người phải tự điều chỉnh mình”.
Vợ chồng tôi sau hơn 22 năm chung sống nhưng dường như họ không nhận ra điều đó. Cô cam chịu và sợ hãi anh trong suốt cuộc hôn nhân dài đằng đẵng dù cô chẳng làm gì sai, dù bị đổ oan. Còn anh thì mải giành công mà không chịu chỉnh đốn bản thân, xem trách nhiệm của mình trong những lúc sai sót, lầm lỡ. Chị càng đau khổ, anh càng hung dữ, cả hai đứa con cũng phải chịu nhiều hệ lụy.
Có lẽ phương án ly hôn của chị không phải là giải pháp tốt nhất nhưng lại là lối thoát cho chị lúc này. Vì cô ấy nói, cô ấy “giành” không quay lại với anh.
nguyễn đông chương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/loi-thoat-a1495469.html” name=””]