Tôi chẳng biết phải làm cách nào khi số tiền tích lũy đã mất sạch, càng không thể bắt chị trả nợ.
Sau gần 7 năm lao động ở nước ngoài, tôi trở về với nhiều dự định: sửa nhà cho cha mẹ, đầu tư khởi nghiệp. Nhưng tất cả sụp đổ sau lời nói như sét đánh ngang tai của chị gái: “Giờ chị chẳng còn gì cả, em muốn tính sao thì tính”.
Đổi lấy số tiền bao năm dành dụm gửi về, tôi chỉ nhận được quyền sử dụng mảnh đất trồng cây ở một tỉnh Tây Nguyên xa xôi, trị giá chưa đến 100 triệu đồng.
Chị luôn là người che chở bảo bọc cho tôi. Ảnh minh họa |
Nhà tôi chỉ có hai chị em gái và rất yêu thương nhau. Nhìn cảnh chị lấy chồng sớm, chịu nhiều vất vả, tôi tự nhủ phải kiếm ra tiền mới nghĩ đến chuyện lập gia đình.
Sau khi tốt nghiệp trường cao đẳng y tế ngành điều dưỡng, tôi nộp hồ sơ đi xuất khẩu lao động với mơ ước thay đổi cuộc sống. Chị gái đã đứng ra vay tiền cho tôi đi vì cha mẹ tôi không đủ khả năng.
Từ nhỏ đến lớn, chị luôn che chở yêu thương, nên tôi đặt niềm tin tuyệt đối. Sau năm đầu tiên, tôi đã gửi đủ tiền để chị trả khoản vay trước đó. Cứ thấy có cơ hội kiếm tiền, là tôi tận dụng hết thời gian để làm việc, không nghĩ đến chuyện yêu đương.
Thỉnh thoảng, chị gọi điện nhờ tôi giúp thứ này thứ kia, tôi đều sẵn sàng chuyển tiền về. Từ ngày tôi đi, hàng tháng ngoài khoản tiền để chị lo cho cha mẹ ở nhà, tôi còn phụ giúp chị chi phí cho các cháu đi học.
Cách đây 2 năm, chị gái tôi nghỉ việc công ty để tập trung kinh doanh đất đai. Thời điểm đó, giá đất tăng cao, chị làm môi giới cũng kiếm được chút tiền. Chị muốn đầu tư nhưng không có vốn nên rủ tôi góp chung. Tôi lưỡng lự vì chưa đầu tư bao giờ, nhưng nghe chị phân tích cũng xuôi. Tôi dồn hết tiền tiết kiệm gửi về cho chị mà không nghĩ ngợi nhiều.
Thời gian đầu, chị vẫn báo tình hình tiền lãi cho tôi đều đặn, dù tôi không yêu cầu, nhưng sau đó, tôi bận việc nên lơ là, chị cũng không nhắc tới tiền đầu tư nữa. Cho đến ngày về nước, tôi mới vỡ lẽ chị đang ôm nợ mấy tỷ đồng.
Chị không chỉ thua lỗ do đầu tư bất động sản, mà còn tham gia chơi chứng khoán, tiền ảo… nhưng đều thất bại. Ngoài số tiền của tôi, chị còn vay mượn thêm nhiều người khác. Giờ chị chỉ còn một mảnh đất nhỏ ở nơi rất xa, do mãi không bán được nên chị đưa sổ đỏ lại cho tôi.
Tôi chẳng biết phải làm cách nào khi số tiền tích lũy đã hết sạch, mảnh đất nhỏ, theo trị giá thị trường bây giờ cũng chẳng bao nhiêu. Tôi không thể bắt chị gái trả nợ vì ơn nghĩa với chị quá nhiều. Sau thời gian vất vả nơi đất khách, tôi chỉ còn một ít tiền trong tài khoản.
Tôi thấy bế tắc trước sự việc xảy ra. Ảnh minh họa |
Nhìn chị gái suy sụp, tôi không nỡ trách móc, nhưng ruột gan như xát muối. Do nợ nần, vợ chồng ly hôn và chị cũng mất quyền nuôi con vì không đủ khả năng tài chính. Nếu bây giờ, tôi quay lưng thì chị không biết bấu víu vào đâu.
Hiện tại, chị đã chuyển về nhà sống cùng tôi và cha mẹ. Sợ cha mẹ lo nghĩ nhiều nên tôi giấu chuyện nợ nần của chị. Nhiều người bà con họ hàng tưởng tôi đi nước ngoài về có tiền, đến hỏi mượn để giải quyết việc này việc kia. Thật sự tôi không có tiền cho họ mượn, nhưng khi tôi trình bày khó khăn và từ chối, họ quay sang trách móc khiến cha mẹ tôi phiền lòng.
Sau 7 năm xa nhà, tôi cứ nghĩ năm nay sẽ lo cho cha mẹ một cái tết đầy đủ đầm ấm nhưng mọi việc xảy ra làm tôi trở tay không kịp. Giờ tôi phải kiếm việc làm để trang trải cuộc sống trước mắt và hỗ trợ chị giải quyết việc nợ nần. Nhiều lúc tôi thấy rất chán nản, chỉ muốn bỏ quê mà đi.
Trúc Chi
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/toi-cu-ngo-se-lo-tet-cho-cha-me-day-du-a1480684.html” name=””]