Tôi bình thản với cuộc sống độc thân, tự tạo dựng hạnh phúc cho riêng mình và không kỳ vọng hay mong đợi điều gì từ tình yêu, hôn nhân.
Năm đó tôi đã hơn 30 tuổi, sống cuộc sống độc thân tự do, hạnh phúc. Trước đó, tôi từng kết hôn một lần và không lâu sau tôi phát hiện chồng ngoại tình. Dù vẫn còn yêu anh nhưng tôi vẫn quyết tâm ly hôn.
Sau đó, tôi bình thản với cuộc sống độc thân, tự tạo dựng hạnh phúc cho riêng mình và không kỳ vọng hay trông đợi gì ở tình yêu, hôn nhân. Tôi không “phân biệt đối xử” trong tình yêu, nhưng có lẽ sau khi vấp ngã tôi đã quá tỉnh táo nên đã lâu rồi tôi không thể yêu ai, dù đã có vài người bạn đời.
Cuộc sống độc thân tự do và hạnh phúc (ảnh chỉ mang tính chất minh họa) |
Tôi không có tình yêu nhưng bù lại công việc của tôi rất tốt, cộng thêm tôi may mắn trong lĩnh vực đầu tư bất động sản nên ở tuổi 32 tôi nghĩ mình có thể tự tin nghỉ hưu. Cuộc sống của tôi khá đơn giản và tôi không chi tiêu nhiều.
Khi đó, hàng xóm có hai ông bà già tính tình dễ thương. Mỗi lần giỗ hay tổ chức tiệc ở nhà họ thường mời tôi đến. Khi đến thăm, tôi thường giúp đỡ công việc gia đình nên ông bà rất quý tôi và có ý định mai mối cho cháu tôi, nó trạc tuổi tôi, đã ly hôn mấy năm và độc thân.
Mỗi lần nhà hàng xóm tổ chức tiệc, người ta cố gắng “đẩy thuyền” cho tôi và anh ấy. Tôi và anh ấy đều thích nhau nên khoảng một tháng sau chúng tôi xác nhận mối quan hệ.
Nhà hàng xóm rất thương tôi (ảnh minh họa) |
Anh làm kế toán cho một công ty nước ngoài, đã ly hôn, có một con trai sống với vợ cũ nên không gặp khó khăn gì. Nhà anh ấy cách nhà tôi 20 phút đi xe máy. Từ khi chúng tôi yêu nhau, dù chưa chính thức chuyển đến nhà tôi nhưng anh ấy vẫn ở bên tôi rất nhiều sau giờ làm việc.
Ngoài công việc, anh bắt đầu có ý định làm nông nghiệp, tôi cũng ủng hộ anh và hứa cho anh mượn đất ở quê. Anh ấy nhắc đến chuyện kết hôn vài lần nhưng tôi cảm thấy nó quá nhanh nên trả lời lảng tránh. Những lúc đó anh hờn dỗi nhưng rồi cũng qua.
Khoảng nửa năm sau tôi có thai. Thế là anh ấy và gia đình giục tôi “kết hôn”, nhưng tôi không đồng ý, vì tôi nghĩ có thai là điều tốt, tôi không làm điều gì phạm pháp nên tôi không thấy xấu hổ, không cần phải làm vậy”. kết hôn”. Hơn nữa lúc đó tôi nghĩ đám cưới có nhiều chuyện phải lo vì sợ ảnh hưởng đến cái thai. Nếu sau khi sinh con được khoảng 1 tuổi thì kết hôn cũng chưa muộn.
Đối với tôi, có thai là điều hạnh phúc nhất (ảnh chỉ mang tính chất minh họa) |
Anh ấy vẫn muốn chúng tôi cưới ngay và làm thủ tục kết hôn để đứa con của chúng tôi ra đời không hổ thẹn và tôi không mang tiếng là chưa lấy chồng, có thai với hàng xóm. Tuy nhiên, anh ấy không thuyết phục được tôi nên tỏ ra tức giận.
Tôi tưởng chỉ vài ngày nữa cơn giận sẽ nguôi ngoai, nhưng không ngờ anh lại quay người bỏ đi, chưa một lần đến tìm tôi hay hỏi thăm về việc tôi có thai. Tôi thực sự rất ngạc nhiên nhưng vẫn không buồn liên lạc với anh ấy. Tôi về quê mang thai và sinh con cũng là để “thử lòng dũng cảm” với anh .
Sau khi bé khỏe mạnh, tôi và mẹ trở lại thành phố. Nghe nói em “tâm sự” với bạn bè là em đã lừa dối em để có một đứa con, nhưng thực ra anh không yêu em và không cần em. Lúc đó, tôi nhận ra rằng việc không kết hôn đã làm tổn thương anh ấy và tôi nghĩ mình không thực sự yêu anh ấy, tôi chỉ gặp anh ấy để sinh con, và sau khi đạt được mục đích thì “tôi đã bỏ trốn”. Tôi thử đứng vào vị trí của anh ấy và nghĩ, có vẻ hợp lý. Tôi cũng tự trách mình vì đã không bày tỏ ý định tổ chức đám cưới khi con tôi lúc đó mới 1 tuổi. Tôi chỉ nghĩ trong đầu rằng không ai có thể hiểu được.
Tôi nhận ra cả hai đều có cái tôi “lớn” nên mới nhận được kết quả đáng tiếc. Có con lẽ ra là điều hạnh phúc nhưng vì hiểu lầm nên chúng tôi không thể gặp nhau. Để sửa chữa sai sót, tôi chủ động liên hệ và làm rõ mọi vướng mắc. Khi hiểu được suy nghĩ của tôi, anh cũng thừa nhận lỗi lầm khi nghĩ sai về tôi, anh xin quay lại chăm sóc con tôi và nếu tôi còn tình cảm thì tôi sẽ cho anh một cơ hội để làm lại từ đầu…
My Hanh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/toi-khong-muon-cuoi-chay-bau-a1501698.html” name=””]