Sự ích kỷ của bạn đã vượt quá sức chịu đựng của tôi. Từ chỗ hay khóc thầm, tôi trở nên mạnh mẽ và quyết tâm.
Tuấn hơn tôi 2 tuổi. Tôi là thợ may còn anh ấy là thợ sửa ống nước. Sau một thời gian dài quen biết, tìm hiểu kỹ lưỡng, chúng tôi mới bắt đầu tiến xa. Một năm đầu sau hôn nhân, tôi hoàn toàn tin vào một cuộc hôn nhân màu hồng khi bắt đầu bằng tình yêu.
Ngoài công việc, khi ở nhà, tôi và vợ luôn ở cạnh nhau, chia sẻ công việc với nhau. Ai có năng khiếu gì thì nhận, không ai quan tâm. Ngoài ra, chúng tôi cũng có một số sở thích chung như nghe nhạc, trồng cây cảnh, mua sắm… Do chậm có con nên vợ chồng thường tâm sự, sắp xếp lịch trống để hẹn hò đổi gió mỗi cuối tuần.
Cuộc sống diễn ra suôn sẻ. Nhờ công việc thuận lợi và hôn nhân hạnh phúc, tôi ngày càng xinh đẹp hơn trong mắt gia đình và bạn bè.
Sau đó, vào khoảng tháng 5/2018, trong một lần thi công công trình, chồng tôi bị ngã từ tầng cao, vấp phải vật nhọn khiến anh bị thương nặng phải nhập viện điều trị nhiều tháng. Bao nhiêu vốn liếng tích cóp được, tôi đều lấy ra để chữa bệnh cho bản thân, mua đồ ăn ngon để lên chức, mong cho chồng chóng bình phục. Hàng ngày tôi bớt thời gian làm việc để chăm sóc, hỗ trợ chồng. Tôi luôn ở bên cạnh, có khi xoa bóp, ấn huyệt, có khi lại tin tưởng, động viên để vực dậy tinh thần cho anh.
Tuy nhiên, những nỗ lực của tôi hầu như đều thất bại. Sau vài tháng nằm trên giường bệnh, tinh thần chồng tôi suy sụp nhanh chóng. Anh trở nên cáu kỉnh và chán nản hơn khi ca phẫu thuật và điều trị không diễn ra suôn sẻ như những bệnh nhân khác cùng phòng. Đôi khi do cơ thể không đáp ứng với thuốc, đôi khi mô xương phát triển lệch lạc, phải tháo vít chờ nắn chỉnh, thao tác lặp đi lặp lại nhiều lần…
Nghiện game chồng không còn quan tâm đến cảm xúc của người khác (ảnh minh họa) |
Bỏ cuộc, chán nản ngả lưng xuống giường bệnh, chồng tôi vớ lấy điện thoại và bắt đầu “cày” game. Tôi không biết chồng tôi đang chơi game gì, solo hay đấu đội, nhưng khi anh ấy cầm điện thoại để “tác nghiệp” sẽ có những tiếng đánh nhau rất lớn.
Mỗi lần tôi hóa thân vào một nhân vật nào đó, ngay lập tức chồng tôi trở thành một người hoàn toàn khác. Anh hầu như không nhìn thấy gì nữa hoặc muốn nghe những gì đang diễn ra xung quanh mình. Ngay khi tôi gọi điện, anh lập tức tỏ thái độ gắt gỏng, cáu gắt. Cao trào, có lúc anh còn to tiếng chửi bới, chửi bới và làm đổ mấy nồi cơm nóng.
Một thời gian sau thấy bệnh thuyên giảm, chồng tôi được bác sĩ ký giấy cho về điều trị tại nhà, không quên dặn phải tập thể dục thường xuyên để tránh tai biến, hạn chế té ngã. Nhưng chồng tôi rất lười, thay vì chăm chỉ tập đi thì anh lại thích ngồi yên một chỗ và nướng thời gian vào những trò chơi ảo. Anh chỉ chợp mắt khi cơ thể kiệt quệ.
Một năm 2018 đầy ý thức đã qua, 2019 đã đến và cuộc sống gia đình tôi ngày càng rơi vào bế tắc. Do sự bùng phát của COVID-19, công việc may vá của tôi đã bị ảnh hưởng rất nhiều. Vì bận theo chồng chữa bệnh cả năm nên không nhận được hàng thường xuyên, 1 số khách bỏ đi nhanh. Lúc này cả thành phố đã chìm vào khoảng không, khách lạ cũng vắng bóng hẳn nên mệnh lệnh càng ngặt nghèo.
Tình hình tài chính khó khăn khiến tôi mệt mỏi, kiệt sức, tôi phải vật lộn, xoay xở chuyển hướng vừa may vừa cầm chừng và bán online để trang trải. Tuy nhiên, lúc đó sức khỏe của chồng tôi đã hồi phục và vẫn không có động thái chia sẻ, đồng hành cùng tôi. Anh tiếp tục lấy cớ vì dịch bệnh, rảnh rỗi, ở xa để chơi game và phó thác mọi việc cho tôi lo liệu.
Tôi ly hôn khó khăn, bước trên con đường mới (Hình minh họa) |
Nếu bạn kết hôn với một người đàn ông lười biếng, bạn sẽ đổ mồ hôi; nếu bạn kết hôn với một người đàn ông tham lam, bạn sẽ rơi nước mắt. Từ một người năng nổ trong công việc, hòa đồng với cộng sự, chỉ vì sơ ý mà bị tai nạn rồi nghiện game, chồng tôi trở thành một người lười biếng, ham chơi, thậm chí có lúc còn ra tay ngang ngược, hách dịch. dịch, bạo hành vợ.
Sự ích kỷ của bạn đã vượt quá sức chịu đựng của tôi. Từ chỗ tủi thân, tủi thân, thường đứng khóc khi nấu ăn, khi đứng trong nhà tắm… tôi trở nên mạnh mẽ, dứt khoát, tỉ tê. Tôi không còn rơi nước mắt, không còn yêu chồng và không còn nuôi hy vọng. Tôi là phụ nữ, không phải là mẹ để luôn che chở, yêu thương và chờ đợi anh vô điều kiện.
Sau vài lần cảnh cáo và yêu cầu nghiêm khắc, chồng chị vẫn độc hành, ngựa quen đường cũ. Đầu năm nay tôi đã ly hôn đơn phương thành công.
Có người trong gia đình trách mắng tôi gay gắt, nhưng cũng có người động viên: “Đó là cái giá mà một kẻ nghiện game phải trả”. Còn tôi, với sự nghiệp trong tay, tôi không sợ bất cứ điều gì, tôi sẽ bước đi trên một con đường mới.
thông minh thông minh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/vi-nghien-game-chong-toi-tro-thanh-con-nguoi-khac-a1492055.html” name=” “]