Vượt qua cú sốc bị vợ bỏ, tôi lập gia đình mới và dần lấy lại thăng bằng. Nhưng trong lòng tôi luôn luyến tiếc ngày xưa…
Qua Facebook của vợ cũ, tôi biết tin con trai mình vừa trúng thưởng lớn, cô ấy chỉ đăng chưa đầy 30 phút mà đã có gần 200 bình luận và hơn 500 lượt thích.
Chiếc điện thoại trên tay tôi nặng trịch, tôi muốn chúc mừng con, muốn được quyền cười một cách tự hào và hào hứng nói với con: “Con trai mẹ thật tuyệt vời. Con muốn con được phần thưởng gì?” nhưng tôi không thể, vì căn nhà của mẹ con cô ấy đã bỏ trống tôi từ lâu rồi.
4 năm qua tôi chỉ là người lạ bên lề cuộc đời mẹ. Kể từ sau khi ly hôn, vợ cũ không một lần cấm tôi về thăm con, nhưng vì lòng tự trọng và nhân phẩm của người đàn ông bị vợ bỏ, tôi đã không liên lạc với cô ấy, vì vậy tôi không được gặp các con.
Phải hơn 1 năm sau khi ly hôn, tôi mới lén lập tài khoản trên mạng xã hội và theo dõi hai mẹ con. 2 con của tôi ngày nào cũng khôn lớn, đều rất tài giỏi, vợ cũ cũng tươi tắn và xinh đẹp hơn.
Tôi nghĩ trong gia đình người đàn ông là trụ cột, ca sĩ phụ thuộc (ảnh minh họa) |
Tôi giận vợ vì đã phá vỡ gia đình. Đàn ông là trụ cột, là phụ nữ họ phải biết tôn trọng chồng và những người giúp đỡ mình. Vì vậy, khi mình say xỉn hay quần áo lem luốc phấn son, nước hoa, người phụ nữ phải hiểu và chấp nhận. Nhưng cô ấy nói không đồng ý nếu ngày nào tôi cũng về nhà trong trạng thái đờ đẫn, cô ấy không hiểu, tôi uống vì công việc, say vì giao du. Chỉ cần tôi không sa ngã là tốt rồi, lương của tôi không thiếu một xu!
Chị bảo, lúc này có sức khỏe mà không chăm sóc thì núi tiền chữa bệnh không đủ, con ngày một lớn mà chị không để ý kỹ. Tôi nghĩ đó là bổn phận của một người mẹ. Mẹ làm gì mà không quan tâm đến con cái, mẹ còn phải lo miếng ăn, giấc ngủ, học hành cho con!
Còn cô thật thà: “Nếu thế thì mẹ con tôi không cần đàn ông, sao cần bố!”.
Tôi nghĩ cô ấy chỉ đe dọa, nhưng cô ấy đã làm. Con gái nhỏ của tôi bị tai nạn ô tô khá nặng, nó phải nhập viện cùng con, tôi có chuyến du lịch quan trọng nên thấy vợ gọi, tôi tắt máy để không bị quấy rầy. Lúc đó tôi nghĩ, ngày nào cũng gọi điện mà không biết tại sao, nhiều lần còn xúi 2 con gọi điện gây sự với tôi.
May mắn con gái tôi qua khỏi cơn nguy kịch, tuy phải tiếp máu rất nhiều, may mắn có những người tình nguyện hiến máu cứu cháu. Khi con xuất viện, vợ anh trực tiếp đưa con về nhà thuê rồi để lại tờ giấy ly hôn. Tôi yêu cầu một lời giải thích, cô ấy nói rằng cô ấy mệt mỏi và vô vọng. Thà không có chồng còn hơn.
Ly hôn thì ly hôn, tôi cũng không quan tâm, thử xem mẹ con cô ấy có sống nổi không. Năm đầu tiên tôi không nhìn họ, tôi không nhận bất kỳ cuộc gọi nào. Sau khi vượt qua cú sốc bị vợ khinh bỉ, ruồng bỏ, tôi đã lấy lại được thăng bằng nhưng đồng thời cũng nhận ra rằng vợ con mình vẫn sống tốt, không bị tổn thương bởi sự vắng mặt của mình.
Tôi lập gia đình và sinh con ngay sau đó. Cuộc sống của tôi cũng không suôn sẻ khi suốt ngày bị vợ cằn nhằn, đòi hỏi. Vợ tôi còn trẻ nên khác với vợ cũ, cô ấy hay cáu gắt, ồn ào khiến tôi không lúc nào ngơi nghỉ. Tôi từng so sánh cô ấy với vợ cũ và nhận ra vợ mới thua kém vợ cũ rất nhiều. Tôi sững sờ thì cô ấy lạnh lùng nói: “Anh nói tôi thua kém cô ấy, sao anh không tự nhìn lại mình, anh có bằng ai không?”.
Vợ cũ một mình nuôi hai con, một mình lo toan mọi việc (ảnh minh họa) |
Bạn bè biết chuyện trách móc tôi. Họ nói vợ cũ tôi một mình nuôi 2 con, một mình lo toan mọi việc, không nhận hỗ trợ từ tôi. Tôi phản đối rằng kinh tế khó khăn, phải lo cho vợ và con nhỏ, còn thiếu trước hụt sau, tôi không còn sức để lo cho hai đứa lớn.
Tự đáy lòng, tôi đã hối hận trong lòng và biết mình không thể sửa chữa. Tôi muốn lo cho 2 con nhưng hiện tại tôi sống chật vật và khó khăn quá. Đêm nào vợ con ngủ say, tôi mới dám vào Facebook của vợ nhìn con mà khóc thầm.
Phục hồi thông minh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/4-nam-lam-nguoi-cha-xa-la-a1492104.html” name=””]